Phong Phi Vân nói:
- Có khi nào xương Bạch Cốt Thiên Vương chôn trong vực cổ này không?
Thánh thực quả nói:
- Ta thấy rất có thể, thậm chí nguyên vực cổ là thân thể Bạch Cốt Thiên Vương. Vì năm tháng quá xa xôi nên trên xương tích đầy tro bụi, tro thành đất cát, từ đất cát chất thành nham thạch, nham thạch tụ tập thành núi cao, núi cao biến vực cổ.
Phong Khanh Khanh nói:
- Ca! Ta cảm ứng được có cái gì đang kêu gọi ta!
Một siêu chí cường dù chết thì ý niệm sẽ không diệt, chẳng lẽ Bạch Cốt Thiên Vương để lại ý niệm?
Phong Phi Vân hỏi:
- Ở hướng nào?
- Bên dưới!
Phong Khanh Khanh nhảy xuống, đứng trên một khúc xương to, dọc theo xương trắng đi xuống dưới.
Phong Phi Vân triệu hoán phượng hoàng vũ vực, bay lên cao, túm thánh thực quả đuổi theo Phong Khanh Khanh.
Nơi này như vực sâu không đáy, dọc đường đi lặp gặp hai xác chết, của cường giả yêu tộc. Trên người xác chết cắm trường kiếm xương trắng, Phong Khanh Khanh thu hết.
Phong Khanh Khanh được bốn thanh trường kiếm xương trắng.
Tận cùng vực sâu rốt cuộc có tu sĩ nhân loại, yêu tộc sống. Bọn họ bị lực lượng giam cầm, không thể nhúc nhích.
Tiêu Thiên Duyệt, Tuyết Lang đại nhân cũng bị giam cầm, trừ đầu ra còn lại bị băng tinh đỏ đóng băng cơ thể.
Trong yêu tộc trừ Tuyết Lang đại nhân còn hai cường giả khác biến thân nguyên hình là hai con nhện to màu trắng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2747890/chuong-1419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.