Chương trước
Chương sau
Niết bàn cửu trọng thiên chỉ là truyền thuyết. Đa số người chỉ niết bàn được bốn, năm lần. Đến niết bàn tứ trọng thiên, ngũ trọng thiên sẽ trùng kích cảnh giới vũ hóa, không dám ở lại cảnh giới niết bàn nữa.

Đây là một đại cảnh giới sinh tử, tu sĩ trải sau sáu lần niết bàn là tuyệt đại anh hào. Người qua bảy lần niết bàn càng thưa thớt hơn, ai nấy là nhân kiệt thật sự. Tồn tại qua chín lần niết bàn thì phải là thánh linh thời thượng cổ, đời sau không còn ai làm được.

Như Trí Tàng đại sư là niết bàn đệ nhất trọng, thuộc hàng chân nhân tu vi thấp nhất, trải qua sinh tử niết bàn không quá nguy hiểm. Trí Tàng đại sư chỉ có thể lĩnh ngộ chân nhân đại đạo, từ bảy tầng trở lên là hoàn thành lần đầu tiên niết bàn, niết bàn đệ nhất trọng.

Đệ nhất trọng thiên niết bàn thuộc tầng thấp nhất trong chân nhân, trong mắt cường giả đẳng cấp cự phách là cao không thể với tới, trong mắt tu sĩ bình thường thì như tồn tại thần thoại.

Cảnh giới niết bàn sau mỗi lần sinh tử niết bàn sẽ chênh lệch tu vi rõ ràng. Mỗi khi đột phá một cảnh giới là vô cùng khó khăn, nguy hiểm càng lớn hơn. Nhiều chân nhân suốt đời chỉ có thể đến niết bàn đệ nhất trọng, không dám trùng kích niết bàn đệ nhị trọng.

Đa số chân nhân trong Thần Tấn vương triều chỉ đến niết bàn đệ nhất trọng, hiếm ai vượt trên nữa.

Phong Phi Vân nắm chặt mỗi giây ngồi khoanh chân bên cạnh Tất Ninh Soái tham ngộ Kim Tàm Kinh.

Nam nhân trung niên dẫn Tất Ninh Soái đến linh thuyền độc mộc thỉnh thoảng sẽ trò chuyện với gã, dường như cố ý thăm dò. Ví dụ Tất Ninh Soái quen biết đại tiểu thư như thế nào, tại sao đại tiểu thư giao lệnh bài cho gã vân vân.

Tất Ninh Soái cười đánh trống lãng, thăm dò ngược lại nam nhân trung niên. Ví dụ Tất Ninh Soái làm bộ vô tình hỏi Phổ Đà sơn có mấy linh dược điền, hay cao nhân tiền bối nào qua đời, vị trí phần mộ ở đâu. Tất Ninh Soái bảo là định đi tế bái.

Ánh mắt nam nhân trung niên khinh thường thầm nghĩ:

- Sao đại tiểu thư quen một kẻ không mấy đẹp trai, tu vi không cao. Tiểu tử mặt đen này mắt trộm mày gian, bộ dáng muốn đào mộ tổ tiên nhà người ta lên. Nhìn ngang nhìn dọc không giống người tốt.

Nam nhân trung niên thở dài, ai bảo đại tiểu thư nhìn trúng tiểu tử này thì biết làm sao? Nhị tiểu thư bị cầm thú nhi tử của yêu ma tai họa, vào Vong Hồn động phủ bế quan, chưa biết có đi ra không. Đại tiểu thư thành hòn ngọc quý, người thừa kế duy nhất của Lục gia.

* * *

Phổ Đà sơn.

Đại tiểu thư của Lục gia tức Lục Nhân Nhân là một vị thiên chi kiêu nữ. Từ nhỏ khí vận của nàng đã rất mạnh, từng được một viên u lam linh thạch, tu luyện thành u lam chi nhãn, có thể thấy rõ tỉ mỉ, nhìn thấu thiên địa, được vận động nội bộ làm gia chủ Lục gia.

Giờ phút này, Lục Nhân Nhân buồn phiền đứng trong kỳ thạch cổ viên linh vụ lượn lờ, xung quanh rồng linh thảo bảo dược dếm không xuể, mùi thơm khiến người quên lối về. Tu luyện tại đây tiến bộ nhiều, chỉ có đệ tử dòng chính Lục gia mới đến đây tu luyện được.

Lục Nhân Nhân thẫn thờ không tập trung, nàng nhớ đến ân công đã gặp trong Thập Vạn sơn hà, đó là lần đầu tiên nàng động tình với một nam nhân. Không chỉ vì đối phương cứu nàng, còn vì khí chất thánh khiết, cao nhã, từng hành động làm tim Lục Nhân Nhân rung rinh, để lại dấu ấn sâu sắc khó phai.

Sau khi quay về Phổ Đà sơn, Lục Nhân Nhân bỏ ra nhân lực, vật lực rầm rộ tìm kiếm nhưng ân công như bốc hơi khỏi trần gian, không còn xuất hiện trong Thần Tấn vương triều nữa.

Lòng Lục Nhân Nhân thít chặt thầm nghĩ:

- Hay hắn đã chết trong Thập Vạn sơn hà?

Giây sau Lục Nhân Nhân lắc đầu nguầy nguậy:

- Không, không đâu, hắn ưu nhã thong dong, bác học đa tài như vậy, sẽ không ai lấy mạng hắn được.

Một thị nữ đứng ở ngoài dược điền, từ xa cúi đầu nói:

- Đại tiểu thư, gia chủ kêu tiểu thư đi đại sảnh một chuyến.

Lục Nhân Nhân hỏi:

- Có chuyện gì?

Thị nữ trả lời:

- Nghe nói đường huynh của gia chủ trở về, nguyên Lục gia chấn động, nhiều người đi nghênh đón.

Lục Nhân Nhân hiểu ra, thầm nghĩ:

- Thì ra là đại bá trở về, hèn gì kêu mình xuất quan đi bái kiến.

Đại bá Lục Phụng Tiên là đại nhân vật lợi hại, kinh tài tuyệt diễm, tu vi không yếu hơn phụ thân của Lục Nhân Nhân. Lục Phụng Tiên còn có thân phận chấn nhiếp mọi người, đó là điện chủ điện thứ mười Sâm La điện.

Lục Nhân Nhân đi đại điện Lục gia, thấy nhiều tiền bối bình thường không xuất thế đều xuất quan. Bọn họ tụ tập lại, vui cười giỡn với nhau, không khí vui vẻ. Lục Nhân Nhân là người đến sau cùng.

Trong đại điện trừ nhân vật trung tâm Lục gia ra còn có một số khuôn mặt lạ. Một vài tài tuấn đỉnh cao thế hệ trẻ kiêu ngạo, có thủ lĩnh tà đạo một phương, khí thế hùng hồn như có mặt trời bao phủ.

Gia chủ Lục gia và Lục Phụng Tiên ngồi ở trên cao nhất. Bên trái có một hàng cường giả tà đạo mặc trường bào màu đen, khỏi nói cũng biết là kẻ hung ác điện thứ mười Sâm La điện. Thủ lĩnh là một người tuấn tú siêu phàm, mặc áo giáp, đệ tử đắc ý nhất của Lục Phụng Tiên, Vân Dương.

Có rất nhiều cường giả nhưng Lục Nhân Nhân ung dung bước vào, như thể nàng không cảm nhận được uy nhiếp gì, phong độ đệ tử đại gia tộc hiện rõ ra.

Lục Nhân Nhân quỳ dưới đất, thanh âm như chim vàng anh:

- Nhân Nhân xin thỉnh an phụ thân và đại ba, các vị lão tổ tông.

Phụ thân Lục Nhân Nhân biến thành nghiêm nghị, vô cùng uy nghiêm nói:

- Đêm nay là bữa tiệc gia đình, mọi người đều đến chỉ có ngươi là muộn.

Mẫu thân Lục Nhân Nhân là một mỹ phụ cung trang, vẻ mặt bất mãn lên tiếng bênh vực Lục Nhân Nhân, có vẻ rất cưng chiều nữ nhi này.

Lục Phụng Tiên cười góp lời:

- Đường đệ, hôm nay chỉ là tiệc gia đình, cần gì nghiêm túc vậy? Nhân Nhân đứng lên đi, mấy năm không gặp đã trở thành mỹ nhân tự nhiên phóng khoáng rồi. Sợ là thanh niên tài tuấn khắp Phổ Đà sơn tranh đổ máu đầu muốn làm nữ tế của Lục gia, ha ha ha ha ha ha!

Rất nhanh Lục Phụng Tiên ngừng cười, dường như nhớ đến chuyện gì khó chịu.

Lục Phụng Tiên khẽ thở dài:

- Về chuyện Ly Vi muội muội của ngươi ta cũng rất áy náy, nhưng hung thủ Phong Phi Vân đã bị cường giả Sâm La điện ta chặn chết trong Đồng Lô sơn. Một khi bắt Phong Phi Vân chắc chắn sẽ nghiền hắn thành tro.

Nhắc đến cái tên Phong Phi Vân là sắc mặt mọi người trở nên khó chịu.

Mắt Lục Nhân Nhân lạnh băng, gật nhẹ đầu, lùi xuống ngồi vào ghế.

Gia chủ Lục gia lên tiếng trước, trò chuyện một lúc. Mọi người chào hỏi thủ lĩnh tà đạo các phương, nể trọng chu đáo.

Một nam nhân đeo nửa mặt nạ kim loại mở miệng nói:

- Nghe nói gần đây có một tên trộm hái hao rất lợi hại, lật ngược nguyên Địa Tử phủ.

Thủ thứ hai điện thứ mười Sâm La điện, Vân Dương gật đầu nói:

- Đúng là nhân vật siêup hàm.

Vân Dương lời ít ý nhiều, kiệm lời như vàng.

Lão tổ Lục gia râu bạc hừ lạnh một tiếng:

- Chỉ là tên trộm hái hoa, có gì lợi hại?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.