Chương trước
Chương sau
- Ha ha! Diệp tiên tử khen nhầm, lão phu biết mộ it thuật pháp không quan trọng, không lên nổi mặt bàn, nào dám biểu hiện trước mặt Bạch Nguyệt sứ giả đại nhân chứ?

Phong Phi Vân vẫn tương đối cẩn thận với Bạch Nguyệt sứ giả, tu vị của nàng chỉ sợ còn cao hơn nhị đương gia một chút, vạn nhất nàng nhận ra thân phận của hắn, như vậy bằng hữu sẽ biến thành địch nhân.

Hắn không nên đi quá thân cận với người Nhật Nguyệt Tiên Giáo.

Bạch Nguyệt sứ giả gật đầu, nàng tuy cũng hiểu tu vị ba tán tu trước mắt cường đại, nhưng dù sao cũng là tán tu, thân phận chênh lệch với nàng rất lớn, tuy Diệp Ti Loan tán thưởng Phong Phi Vân có luyện đan thuật và tầm bảo thuật rất mạnh, nhưng mà nàng xem ra chưa chắc lợi hại như luyện đan sư và tầm bảo sư khách khanh của Nhật Nguyệt Tiên Giáo, cũng thôi, cũng không nên cưỡng cầu.

Bạch Nguyệt sứ giả là cường giả, nàng biết rõ đến Đồng Lô Sơn này có nhiều nhân vật tuyệt đỉnh khủng bố, thậm chí muốn đạt được yêu tộc thần tàng, Nhật Nguyệt Tiên Giáo cũng có nhiều cường giả đi vào Đồng Lô Sơn, nhưng mà trong mắt một đám lão quái vật, cường giả Nhật Nguyệt Tiên Giáo chỉ là tiểu hài tử mà thôi, nếu cưỡng ép tranh đoạt yêu tộc thần tàng, có khả năng toàn quân bị diệt.

Hôm nay đạt được vô thượng linh căn, đã xem như báu vật vô giá, dùng lực lượng hiện tại có thể giữ được vô thượng linh căn hay không cũng khó nói, căn bản không có lực đi tranh đoạt yêu tộc thần tàng, cho nên Bạch Nguyệt sứ giả quyết định lập tức hộ tống linh căn trở lại Nhật Nguyệt Tiên Giáo, không dám chậm trễ chút nào.

- Mẫu thân, chẳng lẽ chúng ta không tranh giành yêu tộc thần tàng sao?

Liễu Duệ Hâm hỏi.

Bạch Nguyệt sứ giả nhìn qua linh quả thụ to lớn, cười nói:

- Có một gốc linh quả thụ này, Nhật Nguyệt Tiên Giáo của chúng ta đã có được nội tình dày đặc, nếu ta không đoán sai, linh quả thụ này còn trân quý hơn tiểu tiên linh thụ của Phổ Đà Sơn.

Nhạc sư thúc dung mạo xinh đẹp cũng nói ra:

- Vừa rồi ta đã dùng bí pháp truyền âm truyền về trong giáo, tin tưởng giáo chủ sẽ từ trong bế quan đi ra ngoài, tự mình chạy tới bên ngoài Đồng Lô Sơn hộ tống linh căn!

- Giáo chủ sẽ xuất quan?

Liễu Duệ Hâm kinh ngạc tới cực điểm.

Bạch Nguyệt sứ giả gật đầu cười cười, nói:

- Lúc này đi Đồng Lô Sơn không nghĩ sẽ đạt được trọng bảo, mang theo nhân thủ không nhiều, trên đường đi sẽ có rất nhiều thế lực cướp đoạt linh căn, giáo chủ biết được đại hỉ sự này, tất nhiên sẽ tự mình chạy đi hộ tống, đây là đại sự quan hệ tới phồn vinh muôn đời của Nhật Nguyệt Tiên Giáo chúng ta. Sau này đệ nhất linh căn của Thần Tấn vương triều cũng không phải là tiểu tiên linh thụ trên Phổ Đà Sơn, mà là Nhật Nguyệt Tiên Giáo của chúng ta... Nhật Nguyệt Thần Thụ, đúng rồi, chính là Nhật Nguyệt Thần Thụ.

Bạch Nguyệt sứ giả tự mình đặt tên cho "Nhật Nguyệt Thần Thụ".

- Sư tỷ vốn thiên tư kinh diễm, hơn nữa lần này lập nhiều đại công, tương lai sẽ trở thành người kế thừa vị trí giáo chủ!

Liễu Duệ Hâm tràn đầy vẻ sùng bái, đương nhiên cũng có phần ảo não, thời điểm đi vào Đồng Lô Sơn đã ly tán với Diệp sư tỷ, bằng không đoán chừng đại công tìm được linh căn sẽ có một phần của nàng.

- Ồ! Diệp sư tỷ, nàng vừa nói với đại thúc cái gì?

Diệp Ti Loan mờ ảo xuất trần, da như bạch ngọc, trên người thai nghén tiên ha,f đứng ở trên vách núi cao, gió mát thổi quần áo nàng phất phơ, nói:

- Đại thúc... Ngươi thật không cân nhắc gia nhập Nhật Nguyệt Tiên Giáo của ta?

Phong Phi Vân đặt thanh long chung qua một bên, cười nói:

- Sư tôn của ngươi đề phòng chúng ta sâu đậm a.

Diệp Ti Loan u thán một tiếng, nói:

- Sư tôn... Cảm thấy giá trị linh quả thụ quá trân quý, sợ các ngươi tranh đoạt, cũng không có ý gì khác. Nghe sư tôn nói trong Đồng Lô Sơn có rát nhiều cường nhân tuyệt đỉnh, thậm chí có tồn tại cấp chân nhân, cón có mười đại cao thủ lão quái vật trong truyền thuyết, nơi này cực kỳ hung hiểm, nếu không đại thúc nên theo chúng ta rời đi, như vậy sẽ an toàn hơn một chút, cho dù không đi Nhật Nguyệt Tiên Giáo, ra khỏi Đồng Lô Sơn chúng ta sẽ tách ra.

Phong Phi Vân phong đạm vân khinh, không nói gì cả.

- Ta sẽ cam đoan tính mạng đại thúc an toàn, sư tôn... Sẽ không giết người diệt khẩu.

Phong Phi Vân cười nói:

- Diệp tiên tử có ý tốt, lão phu xin tâm lĩnh.

Diệp Ti Loan biết rõ Phong Phi Vân phòng ngừa sư tôn của nàng sâu đậm, vì vậy không khuyên nhủ thêm, nói:

- Đoán chừng ta sẽ theo sư tôn lập tức rời khỏi Đồng Lô Sơn, tương lai có tính toán gì không?

Phong Phi Vân trầm ngâm một lát, sau đó nói:

- Có lẽ sẽ đi Phổ Đà Sơn một lần!

- Đại thúc đúng là nơi nào cũng dám đi, nhưng mà nếu đại thúc muốn đi Phổ Đà Sơn, tất nhiên sẽ đi qua Địa Tử phủ, nếu đại thúc xem Ti Loan là bằng hữu, đến lúc đó nhất định phải tới Nhật Nguyệt Tiên Giáo gặp mặt, Địa Tử phủ có rát nhiều hoàng phủ lớn, có nhiều di tích cổ, ngay cả đệ nhất cường giả trong truyền thuyết vùng đất này cũng sinh ra ở đó, hôm nay vẫn còn di chỉ lưu lại.

Diệp Ti Loan nói ra.

- Đệ nhất cường giả? Mạnh cỡ nào?

Phong Phi Vân nói.

- Phạt Tàm Tử, nghe đồn chính là đệ nhất cổ phật sáng tạo ra thời đại phật tu, tu vị thông thiên triệt địa, có người nói Kim Tàm Kinh là hắn soạn ra, có người nói hắn nếu không rời khỏi Thần Tấn vương triều, thời đại phật tu sẽ không chấm dứt vào một vạn năm trước.

Phong Phi Vân cảm thấy hứng thú, đối với tu sĩ đạt tới tu vị cảnh giới nhất định mà nói, tài nguyên ở Thần Tấn vương triều quá cằn cỗi, đột phá một tiểu cảnh giới cũng khó khăn, nếu thật sự như lời Diệp Ti Loan nói đã từng xuất hiện cổ phật vượt qua cảnh giới chân nhân, vậy thì không đúng rồi.

Hơn nữa Phong Phi Vân bây giờ đang tu hành Kim Tàm Kinh, đối với cổ phật tu hành Kim Tàm Kinh tới mức mạnh nhất tự nhiên có hứng thú không nhỏ, nếu có cơ hội có thể tiện đường đi di chỉ nhìn một chút.

- Đến lúc đó nói sau!

Phong Phi Vân trêu chọc, nói:

- Có thể còn sống ra khỏi Đồng Lô Sơn hay không là vấn đề lớn, mà Diệp tiên tử lần này thu hoạch cực lớn, trong đó có một quả linh quả có thể tăng tu chất của ngươi lên, nếu như luyện hóa toàn bộ, nói không chừng có thể đạt tới thiên tài cấp sử thi, tương lai gặp lại, lão phu phải gọi tiên tử một tiếng Diệp chân nhân, ha ha ha...

Diệp Ti Loan biết rõ Phong Phi Vân đang trêu ghẹo, cho dù nàng đạt được linh quả chí bảo, hơn nữa sau khi quay về tất nhiên sẽ được tiên giáo bồi dưỡng trọng điểm, nhưng đột phá chân nhân dễ vậy sao. có lẽ cả đời này không có khả năng đạt tới cảnh giới kia.

- Diệp sư tỷ, chúng ta sắp lên đường, mẫu thân nói ba cự đầu Ám Vực đào tẩu, tiếng gió đã lộ ra, phải nhanh chóng đi khỏi Đồng Lô Sơn, bằng không sẽ bị các thế lực khác vây quanh.

Liễu Duệ Hâm nhìn qua Phong Phi Vân và Diệp Ti Loan đứng chung với nhau, trong lòng rát tức giận, cảm thấy đại thúc muốn trâu già gặm cỏ non, cũng không soi gương xem mặt mình có bao nhiêu nếp nhăn, cũng dám hiển nhiên theo đuổi Diệp sư tỷ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.