Chương trước
Chương sau
vipvandan.vn :

Chương 1056: Kim Tàm Kinh.

Cùng đi với Lý Tiêu Nam còn có mười lão nhân của Thần Linh Cung, cái mười lão nhân tóc trắng xóa, tọa hạ đều là linh thú khổng lồ, tu vị thông huyền, tại Thần Linh Cung xem như nhân vật quan trọng.

Lý Tiêu Nam chính là một trong năm đại thần đồ của Thần Linh Cung, đệ tử đích truyền của cung chủ, tu vị đuổi theo đại lão thế hệ trước, một đời tuổi trẻ cơ hồ vô địch, tương lai thành tựu bất khả hạn lượng, mười lão nhân này cam tâm thần phục, nghe lệnh của hắn. Đương nhiên đây cũng là mệnh lệnh của cung chủ, bọn họ không dám vi phạm.

Phong Phi Vân chui ra khỏi không gian trùng động, lại xuất hiện tại huyệt động dưới đất trong thập vạn sơn hà, bình chướng bảy màu sau lưng sụp đổ, hóa thành không gian hỗn độn.

Không gian trùng động đã sụp đổ.

Không gian trùng động là có người tế luyện qua, bằng không thì cho dù cự phách tiến vào trong đó cũng sẽ bị xoắn giết, trận pháp củng cố không gian trùng động tổn hại, tuy trùng động vẫn tồn tại, nhưng nếu như không có cao thủ tinh thông trận pháp chữa trị thì không thể thông qua.

- Băng cung nghiền nát, liên quan tới trận pháp củng cố không gian trùng động tan vỡ.

Phong Phi Vân nhìn qua không gian trùng động sau lưng biến thành vô hình, trong lòng đang nghĩ là ai phát hiện không gian trùng động, lại còn bố trí trận pháp củng cố.

Tìm kiếm trùng động, củng cố trùng động, loại thủ đoạn này cho dù là chân nhân cũng chưa chắc biết.

Hẳn là Thiên Vu thần nữ.

Phong Phi Vân nghĩ đến Thiên Vu thần nữ rời khỏi điểm một ngón tay vào trong hư không, hư không xuất hiện cánh cửa, rất hiển nhiên nàng tuyệt đối là cao thủ trận pháp tinh thông "xuyên qua không gian".

Hàn băng trong hang động này tan rã, ngay cả Hàn Băng Tủy cũng không khá hơn gì, Phong Phi Vân cũng không kỳ quái, hàn khí ở đây khẳng định có quan hệ với băng cung, băng cung sụp đổ thì hàn khí mất đi khởi nguồn, tự nhiên cũng sẽ tan rã, thậm chí Phong Phi Vân hoài nghi hàn băng nơi này không phải nước ngưng tụ mà thành, bằng không cũng không tan biến nhanh như thế.

Kim quang bắn ra trong hai tay Phong Phi Vân, phật khí vờn quanh, mang theo quang huy thần thánh, đây là thứ hắn trước khi băng cung sụp đổ bắt lấy, là một phật Di Lặc Kim Phật cao bảy tấc, đầu trọc màu vàng giống như trứng ngỗng.

Kim phật trang nghiêm túc mục, đầu lâu tròn ục ục, giống như một hòa thượng béo đang cười.

Hòa thượng này xếp bằng trên đài sen mười hai cánh, trên cổ treo một chuỗi phật châu, chắp tay trước ngực, phật y loã lồ, bụng tròn lớn nhưng làm cho Phong Phi Vân chú ý chính là kim tằm sau lưng tượng phật.

Phong Phi Vân lúc đầu cho rằng đây là trứng tằm.

Lần hai nhìn qua chính là ấu tằm.

Lần thứ ba nhìn qua là một con tằm non đang lớn.

Lần thứ tư nhìn qua là con tằm.

Lần thứ năm nhìn qua thì thấy con tằm đang nhả tơ, động tác nhả tơ thập phần huyền diệu, giống như kim long hút nước.

Lần thứ sáu nhìn qua thì kim tằm đã kết thành cái kén, tơ tằm rậm rạp giống như quy tắc thiên đạo đan vào nhau, chẳng khác gì tinh cầu màu vàng.

Lần thứ bảy nhìn qua thì kén tằm nghiền nát, hóa thành một con ngài lớn, giương cánh bay cao, khí thế đủ tranh phong với phượng hoàng.

Bảy loại biến hóa, bảy bức thần đồ, vòng đi vòng lại, nhưng mà mỗi bức thần đồ lại tràn ngập biến hóa thay đổi, bức trứng tằm đầu tiên mà nói, tuy nó chỉ là cái trứng nhỏ, nhưng mà mỗi khi nhìn thì có cảm giác khác nhau, có khi tròn, có khi dẹp.

Phong Phi Vân kiến thức phong phú, chỉ nhìn qua bảy bức thần đồ liền lập tức biết rõ đây tuyệt đối là công pháp vô thượng, thay đổi liên tục, bác đại tinh thâm, chỉ bức thần đồ đầu tiên cũng đã có một ngàn tám trăm biến hóa.

- Không nghĩ đến Thần Tấn vương triều khu vực này lại có thần bảo như thế.

Phong Phi Vân kích động không thôi, công pháp tu luyện này tuyệt đối không kém gì Bất Tử Phượng Hoàng Thân, chính là chí bảo tu luyện đan điền, rất nhanh Phong Phi Vân đã tỉnh táo lại.

- Đây chẳng lẽ là Kim Tàm Kinh trong truyền thuyết sao?

Phong Phi Vân nhớ tới lúc hắn vừa bước vào không gian trùng động, dường như nghe ở xa xôi có người kêu lên hai chữ "Kim tàm", hiển nhiên là có người nhận ra kim phật này, kim phật này rất có thể là Kim Tàm Kinh.

Suy nghĩ thông điểm này, Phong Phi Vân vội vàng lợi dụng tiểu diễn chi thuật ngưng tụ ngũ hành chi lực bao phủ kim phật, ngăn cách tất cả khí tức của kim phật.

Kim Tàm Kinh là thánh điển vô thượng xuất thế, tất nhiên sẽ kinh động vô số đại nhân vật, những người này có rất nhiều kẻ tinh thông tính toán, một khi để bọn chúng suy dienx ra Kim Tàm Kinh ở trong tay mình, vậy tuyệt đối là tin tức không tốt.

Phong Phi Vân lo lắng tự nhiên không phải không có lý, nhưng mà hắn không nghĩ tới việc lớn hiện tại đã không tốt.

- Nếu Kim Tàm Kinh đã bị người ta phát giác, như vậy có kẻ nào phát hiện ta lấy Kim Tàm Kinh đi hay không?

Phong Phi Vân càng nghĩ càng cảm giác được không đúng, linh giác nói cho hắn biết đại sự không ổn, vì vậy, vội vàng lao ra khỏi lòng đất, đi lên mặt đấtt, muốn tiến hành tính toán hung cát thế nào.

Phong Phi Vân cũng không có quay về theo đường cũ, mà là phá tầng đất lao ra ngoài.

Oanh.

Trong nhánh rừng màu đen, thân thể bay lên, lao ra khỏi rừng nhiệt đới, rơi xuống một tòa núi nhỏ cách đó không xa, dáng người không bị trói buộc, lỗi lạc đứng đó, trong ánh mắt bắn ra hai đạo hỏa diễm nhìn ra xa.

Hắn nhìn thấy rất rõ ràng.

Tối nay trời đầy sao, thiên địa trống trải.

Bỗng dưng ánh mắt Phong Phi Vân co rụt lại, nhìn thấy phương bắc có mây máu bay lên, thôn phệ cả bầu trời sao, không ngừng áp tới phía nam, chính là ngôi sao của Phong Phi Vân.

- Hỏng bét, đại hung tinh tượng, tuyệt võng hiện ra, quả nhiên là dẫn phát sóng to gió lớn, sát khí bắt đầu khởi động, trực chỉ thập vạn sơn hà, nguy to.

Phong Phi Vân quan sát tinh tượng thì bắt đầu dùng tiểu diễn chi thuật suy tính trên mặt đất, tuy không cách nào suy tính chuyện xảy ra, nhưng lại suy tính ra thiên hạ đại thế đang đặt ở Cổ Cương phủ, không có nguyên nhân nào khác, tất cả là vì Kim Tàm Kinh.

Phong Phi Vân cảm thấy nguy cơ chưa từng có, bóng ma tử vong đã lao tới đỉnh đầu của hắn, dưới áp lực khổng lồ như thế, chỉ sợ cho dù là triều đình cùng Phong gia cũng không dám che chở hắn, ai hiện tại dám dính quan hệ với hắn, kẻ đó chắc chắn sẽ có nguy hiểm tính mạng.

Dùng thế lực to lớn như Ngự Thú Trai cũng không dám bạo lộ Kim Tàm Kinh bản thiếu, bản thiếu có giá trị không bằng một phần mười của Kim Tàm Kinh nguyên vẹn, nếu bạo lộ bản thiếu, Ngự Thú Trai có khả năng bị diệt.

Mà Phong Phi Vân bâu giờ nắm giữ Kim Tàm Kinh nguyên vẹn, có thể nói hiện tại thế lực nào cũng không che chở hắn, trừ phi hắn chắp tay đem Kim Tàm Kinh giao ra.

Hơn nữa cho dù hắn giao Kim Tàm Kinh ra, cũng sẽ không biết bình an vô sự, bởi vì Kim Tàm Kinh đã từng rơi vào trong tay hắn, hắn khẳng định xem xét qua Kim Tàm Kinh, người không đoạt được Kim Tàm Kinh sẽ ra tay với hắn.

- Tuyệt đối không thể giao Kim Tàm Kinh ra, cũng không thừa nhận Kim Tàm Kinh nằm trong tay của ta.

Không giao ra Kim Tàm Kinh, Phong Phi Vân là cửu tử nhất sinh; giao Kim Tàm Kinh ra, thập tử vô sinh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.