Chương trước
Chương sau
Chương 1051: Thần nữ mở mắt. (1)

Tuy khống chế phật bảo dùng lực lượng của diêm vương, nhưng mà mượn dùng chính là thân thể Phong Phi Vân, siêu phụ tải sẽ tiêu hao thân thể Phong Phi Vân.

- Diêm vương có thần hồn cực kỳ cường đại, hắn chỉ phân ra một tia là có thể trấn áp bốn mươi đạo thần thức của ta, liên tục phản công mười ba lần đều thất bại, không cách nào đoạt lấy quyền khống chế thân thể.

Bốn mươi đạo thần thức của Phong Phi Vân bị ép vào một góc nhỏ hẹp, cơ hồ sắp không thể nhúc nhích.

Phong Phi Vân nhìn thấy linh đài đại não có hạt châu màu đỏ lơ lửng, giống như một tiểu hỏa cầu đang thiêu đốt, tỏa ra khí tức vô cùng cường đại, trong hỏa cầu này bao phủ một linh hồn phượng hoàng.

Nhưng mà Phong Phi Vân càng không dám điều động linh hồn phượng hoàng đó, đây chính là linh hồn của cường giả Vũ Hóa cửu trọng, dùng cường độ thân thể Phong Phi Vân hiện tại cũng chỉ mượn một tia khí tức của phượng hoàn mà thôi, nếu như cưỡng ép vận dụng toàn bộ linh hồn phượng hoàng, trong nháy mắt thân thể của hắn sẽ tan nát lập tức.

Diêm vương giống như một đoàn hỏa diễm cường đại, cảm nhận được lực lượng linh hồn cường đại cho nên tránh xa, không có tiếp cận đoàn hỏa diễm này.

Đã từng đường đường là tộc trưởng Phượng Hoàng, rõ ràng bị người khác chiếm lấy thân thể, làm cho Phong Phi Vân cảm thấy cực kỳ căm tức, dùng thần thức trao đổi, lạnh nhạt nói:

- Nếu không thu tay lại, có tin ta nghiền nát một tia tàn hồn cuối cùng ngươi, cùng lắm ta không cần thân thể, chuyển tu quỷ đạo.

Phong Phi Vân bốn mươi đạo thần thức quay chung quanh linh hồn, chuẩn bị triển khai linh hồn phượng hoàng hoàn toàn, phai mờ một tia tàn hồn diêm vương cuối cùng.

Tuy diêm vương cường đại, nhưng mà chưa từng cường đại tới mức sánh ngang tộc trưởng Phượng Hoàng tộc được, linh hồn phượng hoàng triển khai hoàn toàn, một tia tàn hồn của hắn giống như con bươm bướm, lập tức sẽ chôn vùi.

Đương nhiên nếu không vạn bất đắc dĩ, Phong Phi Vân cũng không phải làm như vậy, dù sao kẻ nào cũng không muốn chuyển tu quỷ đạo, quỷ đạo một đường tồn tại nguy hiểm quá lớn, tùy triệt để hồn phi phách tán, trọn đời không được siêu sinh.

- Tiểu tử, trong thân thể ngươi có linh hồn một đại hiền yêu tộc, nhất định là có số mệnh đại hiền yêu tộc gia thân cho ngươi, bổn vương không muốn cùng chết với ngươi, càng không muốn đắc tội vị đại hiền yêu tộc kia, chỉ muốn mượn thân thể của ngươi một chút, rất nhanh sẽ trả lại cho ngươi.

Đây là giọng nói lãnh đạm, tuy trong cùng một thân thể, nhưng mà giọng nói như cách xa ức vạn dặm, không cùng một thời không.

Phong Phi Vân hơi kinh ngạc, vốn hắn cho rằng diêm vương còn bảo tồn một tia tàn hồn chỉ có sát niệm, căn bản không có khả năng có lý trí, nhưng mà không nghĩ đến hắn lại có thể trả lời mình nói.

Rất hiển nhiên diêm vương cho rằng trong óc Phong Phi Vân còn có một đám linh hồn phượng hoàng chính là đại hiền yêu tộc trong đầu Phong Phi Vân, hắn cảm thấy sau lưng Phong Phi Vân khẳng định có một đại hiền yêu tộc còn mạnh hơn cả hắn vào thời kỳ toàn thịnh, cho nên không có bỏ Phong Phi Vân, không chỉ ở nhà thân thể Phong Phi Vân, còn cảm thấy Phong Phi Vân là người có đại khí vận.

Hắn cũng tuyệt đối không có cảm tưởng giống như, một đoàn linh hồn phượng hoàng này kì thực chính là linh hồn Phong Phi Vân.

Phong Phi Vân giọng lạnh lùng, nói:

- Thân thể của hắn lập tức nứt vỡ, căn bản không thừa nhận được ba kiện ngũ phẩm linh khí cắn trả, nếu ngươi không lui về, sau đó rời khỏi thân thể của ta, ta sẽ hồn phi phách tán ngay lập tức.

- Không cần lo lắng, lập tức tốt rồi.

Diêm vương cũng không muốn đắc tội Phong Phi Vân, cũng phải thừa nhận linh hồn cường hoành, nhưng mà hắn cũng biết Phong Phi Vân cũng không muốn triển khai linh hồn phượng hoàng, dù sao với ai mà nói cũng không có lợi.

Oanh.

Kim Cương Xử mang theo phật vận, bộc phát hào quang màu vàng sáng ngời, đột nhiên đánh rơi mất một tầng hàn băng, nữ nhân đang ngồi xếp bằng trong hàn băng đã lộ ra, lộ ra ngọc thể bóng loáng.

Thân thể Phong Phi Vân cũng đã có nhiều nơi nứt vỡ, thiếu một ít đã chia năm xẻ bảy, trong sát na đánh nát hàn băng liền lập tức chặt đứt liên hệ với ba kiện phật khí, triệt để bỏ qua.

Loảng xoảng.

Ba kiện phật môn chiến binh lập tức rơi xuống từ không trung, rơi xuống băng cung, vầng sáng thu liễm, tà khí co rút lại, nhưng mà khí tức tà khí khủng bố vẫn còn, giống như ba ngọn núi đứng đó, làm cho không ai dám tới gần.

Thân thể cuối cùng không có nứt vỡ, làm cho Phong Phi Vân buông lỏng một hơi, không cần phải đồng quy vu tận với hắn, nhưng mà sau khi biết trong người của mình có một đại tà ma, cũng không phải chuyện tốt gì, hơn nữa thân thể bị khống chế, loại cảm giác này Phong Phi Vân cảm thấy không thoải mái.

- Lập tức cút ra khỏi thân thể của ta ngay, bằng không hiện tại ta chôn vùi tàn hồn của ngươi.

Phong Phi Vân nói.

Nhưng mà diêm vương dường như nghe được lời của Phong Phi Vân, trong người Phong Phi Vân tà khí trở nên luống cuống, có thể nghe được tiếng gào rú kỳ quái, đây là tiếng gào tức giận và sát ý.

Thật lâu sau diêm vương mới giận dữ hét:

- Tiện nhân kia đã chết rồi, bổn vương cho ngươi chết cũng không an lành.

Thân thể Phong Phi Vân không do chính hắn khống chế, thân thể run run, ma vân đan vào làn da, hai mắt đỏ bừng, mang theo dục niệm và cừu hận trực tiếp lao về phía Thiên Vu thần nữ.

- Các ngươi rốt cuộc có thù hận gì?

Phong Phi Vân vô cùng kinh ngạc với chuyện này, lại nói:

- Có phải là nàng đánh chết ngươi hay không?

- Chỉ bằng nàng, nếu không phải bổn vương trọng thương trốn tới khu vực này, chỉ bằng nàng và ba lão trọc kia làm sao có thể làm gì bổn vương, bổn vương một ngón tay cũng có thể ép chết bọn chúng.

Giọng của diêm vương cuồng ngạo, cũng rất sốt ruột gấp rút, sát khí bức người.

Trong lòng Phong Phi Vân cũng bị chấn nhiếp, diêm vương chạy tới khu vực này cũng đã thụ trọng thương, Thiên Vu thần nữ cùng ba lão thần tăng cũng chỉ có thể đồng quy vu tận với hắn, nếu như diêm vương không có thụ trọng thương, cho dù bốn người mạnh nhất cả vùng đất Thần Tấn vương triều cũng tuyệt đối không làm gì hắn được cả.

Tu vị diêm vương thời kỳ toàn thịnh cường đại cỡ nào?

Nói không chừng đã bước vào Vũ Hóa Cảnh, cho dù đối với nhân tộc hay yêu tộc, loại nhân vật này tuyệt đối là đại ma đầu, người nào có thể kích thương hắn?

Trên người diêm vương có rất nhiều mê hoặc, hơn nữa hắn không thể tin hết, dù sao tà giả đỉnh cấp như hắn có thể sống đến bây giờ, tâm trí tuyệt đối sẽ không yếu hơn Phong Phi Vân, còn cáo già hơn rất nhiều.

Phong Phi Vân kiếp trước tuy là Phượng Hoàng tộc trường, nhưng lại rất ít liên hệ với người khác, quanh năm bế quan tu luyện, có thể ngồi trên vị trí tộc trưởng đều là do thiên tư tuyệt đỉnh, dùng tu vị vô cùng cường đại chấn nhiếp bảy phượng hoàng yêu hậu, mà không phải thông qua mưu lược đoạt được vị trí tộc trưởng.

Nếu như Phong Phi Vân kiếp trước thật sự là kiêu hùng quỷ kế đa đoan, cũng sẽ không bị Thủy Nguyệt Đình lừa gạt, chết trong tay nữ nhân.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.