Chương trước
Chương sau
Lại đi thêm ba trăm mét thì nhiệt độ đã hạ thấp đến mức cực thấp, băng tinh trên vách đá cũng dày một mét, cho dù là tu sĩ nửa bước cự phách đi vào đây cũng bị đông cứng.

Ngay cả Vô Sắc Vô Tương cũng bắt đầu vận chuyển phật lực, thân thể có một tầng phật quang thuần khiết bao phủ, càng nhìn càng thần thánh, hàn khí chung quanh nhanh chóng bị phật lực ngăn cản bên ngoài.

Nhưng mà làm cho Vô Sắc Vô Tương kinh ngạc là, Phong Phi Vân còn không có dùng linh khí hộ thể, bằng vào thân thể chống cự hàn khí, ngay cả không dùng linh khí hộ thể nhưng hắn vẫn thản nhiên, chẳng có chút ảnh hưởng nào cả.

Bởi vì Phong Phi Vân tu luyện Bất Tử Phượng Hoàng Thân, huyết dịch trong người nóng bỏng như dung nham sôi sục, chỉ cần huyết dịch đảo qua một vòng thì hàn khí ngoài da tan biến, căn bản không tổn thương hắn được, nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện hàn khí bị ngăn cách làn da nửa tấc, không cách nào tới gần hơn.

- Đây không phải là hàn khí bình thường, bên trong chẳng lẽ có ‘ Huyền Băng Tủy ’, ‘ Thiên Băng linh thú ’ hay sao?

Lại đi thêm năm mươi mét, thân thể Phong Phi Vân cũng gánh không được, trên người hắn có tử khí hiện ra, hóa thành một vòng tròn, miểu quỷ ban chỉ hiện ra bao phủ thân thể hắn lại.

Vô Sắc Vô Tương sử dụng phật châu màu vàng to như nắm đấm lơ lửng trên đầu hắn, kim quang chiếu xuống tạo nên viền vàng quanh người.

Sắc mặt hắn mang theo vài phần do dự, nói:

- Nếu đi thêm trăm mét mà chưa tới điểm cuối của huyệt động, chúng ta nên quay về mới tốt.

Phong Phi Vân gật gật đầu, cũng phát giác có khí tức vô cùng nguy hiểm từ sâu trong huyệt động truyền ra, hàn khí nơi này quá quái lạ, nói không chừng phong ấn đồ vật đáng sợ nào đó.

Tầng băng trên vách đá xuất hiện một quang điểm màu trắng lóng lánh, chúng du động nhanh chóng trong tầng băng giống như đom đóm, nhìn qua cực kỳ sáng ngời.

Phong Phi Vân lại biết những điểm sáng này thập phần đáng sợ, chính là "Huyền Băng Tủy ", chỉ có nơi chí âm chí hàn mới có thể thai nghén ra chúng, càng là tài liệu rèn luyện ngũ phẩm linh khí hiếm thấy, thập phần khó tìm.

Dùng thân thể Phong Phi Vân hiện tại nếu chạm vào Huyền Băng Tủy cũng sẽ tổn thương do giá lạnh mang lại.

Nơi này thai nghén ra nhiều Hàn Băng tủy như thế, Phong Phi Vân cố tình muốn thu thập một ít, nhưng lại không có dụng cụ chứa đựng Hàn Băng tủy, đây là linh tài có thể rèn luyện ngũ phẩm linh khí, chỉ có dụng cụ chuyên môn mới có thể chứa nó được.

XÍU...UU!!

Một đạo Hàn Băng tủy nhỏ như hạt gạo bay ra khỏi tầng băng, mang theo hàn khí rét lạnh thấu xương, Phong Phi Vân vội vàng sử dụng miểu quỷ ban chỉ bộc phát hào quang tam phẩm linh ngăn cản Hàn Băng tủy nhỏ bé kia, phát ra tiếng "Phốc!", Hàn Băng tủy lại đánh vỡ phòng ngự của miểu quỷ ban chỉ, tiếp tục bay thẳng vào Phong Phi Vân.

Chỉ trong tích tắc toàn thân Phong Phi Vân đã bị hàn băng đông cứng, băng tinh bao trùm dày đặc, bắt đầu xâm lấn huyết nhục.

Ba!

Phong Phi Vân xé rách hàn băng và tế Kình Thiên Côn ra, một gậy đánh vào Hàn Băng tủy, đánh tan Hàn Băng tủy sau đó tiếp tục đi vào sâu trong huyệt động.

Trong tay Phong Phi Vân cầm Kình Thiên Côn đã đông cứng một tầng băng, một trăm trận pháp của nó đã kích hoạt, giống như một trăm đạo hào quang bao quanh, chấn vỡ hàn băng bao phủ quanh Kình Thiên Côn.

Vô Sắc Vô Tương cũng bị ba đạo Hàn Băng tủy công kích, hắn phật hiệu cao thâm, tu vị càng thâm bất khả trắc, dùng phật châu màu vàng đánh bay ba hạt Hàn Băng tủy ra ngoài, đương nhiên phật châu linh tính mười phần cũng bị một tầng băng bao phủ.

Lại đi vào bên trong, Hàn Băng tủy càng ngày càng nhiều, thỉnh thoảng sẽ bay ra khỏi tầng băng giống như phi đao thật nhỏ và sắc bén, nhưng mà uy lực còn cường đại hơn phi đao gấp ngàn lần, vạn lần.

- Không thể lại đi về phía trước, cho dù với tu vị của chúng ta, nếu đi về phía trước cũng sẽ nguy hiểm tánh mạng.

Tu vị Vô Sắc Vô Tương cao thâm, ứng phó Hàn Băng tủy coi như bình tĩnh, nhưng mà hắn sợ Phong Phi Vân không chịu nổi cho nên mới nói thế.

- Không sao, ta còn có thể tiếp tục đi về phía trước.

Đỉnh đầu và trái tim của Phong Phi tỏa ra một đạo hỏa diễm sáng ngời, hào quang vô cùng chói mắt, sóng nhiệt tỏa ra ngoài, đó là hai khối phượng cốt của hắn, hỏa diễm thủ hộ quanh người hắn.

Phong Phi Vân dẫn đầu đi tới trước, dưới lớp băng tinh kia có thể nhìn thấy khoa văn Vu Kinh, đột nhiên Phong Phi Vân dừng lại, hắn nhìn thấy một dụng cụ trong tầng băng, đó là một cây gậy màu vàng kỳ quái cắm trên vách đá, phía trên điêu khắc đường vân cổ xưa, tỏa ra hào quangn nhàn nhạt.

Nơi này hàn băng và Huyền Băng Tủy có thể đông nát cả linh khí bình thường, nhưng mà cây gậy màu vàng lại chọc vào bên trong, một chút cũng không có bị tổn hại.

Da dầu Phong Phi Vân run lên, bởi vì hắn nhìn thấy trên cây gậy màu vàng này có một giọt huyết dịch chưa khô, chỉ một giọt huyết dịch nhưng lại làm cho người ta hoảng sợ, ẩn chứa khí tức nguy hiểm không gì sánh được.

Đây là một giọt huyết dịch hơn vạn năm chưa khô, ngay cả chung quanh là Huyền Băng Tủy cũng không thể đông cứng nó lại, có thể tưởng tượng chủ nhân giọt huyết dịch này là một nhân vật hoặc là sinh vật cực kỳ khủng bố.

- Đây là. . . Một cây Kim Cương Xử, là dụng cụ phật môn.

Vô Sắc Vô Tương nhận ra cây gậy cắm vào trong hàn băng, hắn tính tình vốn lạnh nhạt nhưng bây giờ lại vô cùng hưng phấn kích động, bởi vì hắn có thể cảm giác được trong Kim Cương Xử ẩn chứa lực lượng bàn bạc, tuyệt đối là một kiện ngũ phẩm linh khí phật bảo, thánh vật vô giá.

Tứ phẩm linh khí cũng đã được xưng là trấn thế giết binh, cả Thần Tấn vương triều không cao hơn hai mươi kiện, ngũ phẩm linh khí uy năng khủng bố bực nào có thể nghĩ được.

Nếu như phóng ra một ngoài một kiện ngũ phẩm linh khí, tất nhiên sẽ sinh ra sóng to gió lớn, có lẽ một ít chân nhân lánh đời ngàn năm sẽ đi ra tranh đoạt.

Phong Phi Vân tập trung nhìn vào, quả nhiên phát hiện phần đuôi Kim Cương Xử có bốn dây leo màu vàng, bên trong bao quanh một viên phật châu nhỏ như quả óc chó, nó tỏa ra khí tức bình thản và tường hòa, giống như có thánh phật đang ngồi thiền bên trong.

Nơi này còn chưa đi tới nơi cuối cùng của huyệt động, chỉ đi được nửa đường đã phát hiện ra thánh vật trấn thế của phật môn, phía trên còn có một giọt máu tươi vạn năm bất diệt, Kim Cương Xử là ai làm rơi ở đây? Máu tươi trên Kim Cương Xử là của ai?

Như không phải là bị hàn băng phong ấn dày đặc, còn có phật lực bất diệt trên Kim Cương Xử trấn áp, chỉ sợ với khí tức của một giọt máu tươi này cũng đủ trùng kích cự phách trọng thương.

Vô Sắc Vô Tương điểm ngón tay lên mặt băng, hào quang màu trắng bắn ra ngoài làm cho cả sơn động chấn động, nhưng mà không cách nào phá hủy hàn băng được, ngược lại còn có khí tức hàn băng khổng lồ bắn ngược lại, đẩy hắn lui một bước.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.