Chương trước
Chương sau
Phong Phi Vân biết rõ hộ pháp trưởng lão năm mươi mốt đang kéo dài thời gian, hắn khẳng định đã âm thầm thông tri các hộ pháp trưởng lão khác rồi, hiện tại nhất định có vô số cao thủ đang chạy tới nơi đây.

Lập tức phá vòng vây, giết ra ngoài.

Phong Phi Vân gọi Thiên Tủy Binh Đảm ra, thân thể hóa thành một đạo lưu quang bay lên trên hư không, lập tức có ba tên tu sĩ áo đen bị chém giết tại chỗ, đều là tu sĩ Thiên Mệnh tứ trọng, toàn bộ bị chém thành hai đoạn, chết vô thanh vô tức.

Trong nháy mắt đã có ba người đã chết, phong tỏa hư không nhanh chóng bị đánh phá, tu sĩ Sâm La Điện bị hù sợ, Phong Phi Vân cũng thật đáng sợ, tu sĩ Thiên Mệnh tứ trọng trước mặt hắn như con sâu cái kiến, nói giết liền giết, hoàn toàn không có sức hoàn thủ.

Tốc độ Phong Phi Vân đúng là vô cùng nhanh chóng, hộ pháp trưởng lão năm mươi mốt cũng không nhìn thấy tốc độ của hắn.

Tu vị kẻ này đã mạnh hơn trước rồi.

- Đi!

Phong Phi Vân bắt lấy cánh tay Thiên Vu thần nữ, nhấc nàng lên và nhanh chóng rời khỏi nơi này.

- Phong Phi Vân, lưu lại cho ta.

Hộ pháp trưởng lão năm mươi mốt con mắt rét lạnh, hắn vẫn nhìn Phong Phi Vân mà cảm thấy khó chịu, cảm thấy Tà Hoàng mời chào Phong Phi Vân chính là nuôi hổ gây họa, còn không bằng trực tiếp chém giết hắn cho xong.

Phong Phi Vân giết tu sĩ Sâm La Điện thật sự quá nhiều, hơn nữa phần lớn tu vị đều không kém, mỗi người đều hao tổn rất nhiều tài nguyên mới bồi dưỡng ra được.

Hắn quyết định phải hảo hảo giáo huấn Phong Phi Vân một phen.

Oanh!

Hộ pháp trưởng lão năm mươi mốt đánh ra một đạo "Kinh Đào Chưởng", phát huy ra lực công kích vượt qua tu vi sáu lần, chưởng ấn cực lớn đánh vào đỉnh đầu Phong Phi Vân.

Phong Phi Vân đột nhiên dừng bước lại, trong mắt mang theo vài phần lạnh lẽo, cũng đánh ra một chưởng, trực tiếp đánh ra chín bóng dáng long hổ khổng lồ, lực lượng vô cùng hung mãnh, lập tức đánh vỡ Kinh Đào Chưởng, tiến thẳng về phía hộ pháp trưởng lão năm mươi mốt.

- Cái gì? Chín hổ chi lực?

Hộ pháp trưởng lão năm mươi mốt khiếp ánh mắt mở to ra, hắn cũng đã có tu vị cự phách sơ kỳ nhưng chỉ đánh ra bảy hổ chi lực, nhưng mà Phong Phi Vân mới Thiên Mệnh ngũ trọng mà thôi, rõ ràng đánh ra chín hổ chi lực, làm sao không khiến hắn kinh ngạc cơ chứ.

Cho dù là yêu nghiệt cũng không có khả năng mạnh như thế.

Hắn lại không biết Phong Phi Vân chủ tu chính là luyện thể, đi lộ tuyến hoàn toàn khác hẳn với hắn.

Oanh!

Hộ pháp trưởng lão năm mươi mốt vận dụng cánh buồm đen cao chừng hai trượng, phía trên có ánh sao, hào quang chói mắt bắn thẳng ra ngoài.

Đây là một kiện nhất phẩm linh khí, tên là "Tinh Thần Phàm", có thể bộc phát siêu một kích mạnh gấp tám lần tu vị.

Lực lượng Tinh Thần Phàm cuối cùng cũng ngăn cản được chín hổ chi lực, nhưng mà hộ pháp trưởng lão năm mươi mốt bị đánh bay ra ngoài, đụng vào khu vực núi cao, hai tay máu chảy đầm địa, miệng thổ huyết.

Hộ pháp trưởng lão năm mươi mốt vốn cho rằng Phong Phi Vân cho dù cường đại cũng chỉ xưng hùng thế hệ trẻ mà thôi, dùng tu vị cự phách sơ kỳ của hắn có thể trấn áp, nhưng mà một chiêu đã bị Phong Phi Vân đánh thành trọng thương, trong mắt rung động đã tột đỉnh, nói:

- Sử dụng linh khí phát huy ra chiến lực gấp tám lần tu vị cũng bị hắn đánh tan, lực lượng hung hãn như thế, chẳng lẽ là thần thú chuyển thế sao?

Phong Phi Vân có thể dễ dàng đánh hộ pháp trưởng lão năm mươi mốt trọng thương, mấu chốt là bởi vì hắn quá khinh địch, bị Phong Phi Vân đánh một trở tay không kịp, nếu như hắn nhìn thẳng vào Phong Phi Vân, cho dù bại cũng không có thảm như thế.

- Giết người cho tuyệt, diệt cỏ diệt tận gốc.

Nếu hộ pháp trưởng lão năm mươi mốt đã trọng thương, Phong Phi Vân liền ý định đánh chết hắn, miễn bị hắn dây dưa với mình mãi.

- Lớn mật, Phong Phi Vân ngươi còn dám đánh chết một hộ pháp trưởng lão sao?

Một tu sĩ áo bào đen bay tới sau lưng Phong Phi Vân đánh ra một đạo thần thuật, ngưng tụ ra một hỏa cầu đường kính năm mét, hỏa cầu giống như mặt trời nhỏ nện xuống, mang theo lực phá hoại khủng bố.

Phong Phi Vân trở tay đánh ra một chưởng, hư không run rẩy, khí kình như nước cuộn trào đánh thẳng qua, chấn vỡ hỏa cầu, đánh thân thể tên tu sĩ tà đạo phía sau thành năm khối, hóa thành mảnh vỡ rơi xuống đất.

Quá hung hãn, giết người vô tình, làm cho người ta kinh hồn táng đảm.

Ba tu sĩ tà đạo còn lại bị hù sợ, trong lòng bỡ ngỡ, lập tức bỏ chạy thục mạng, nhưng lại bị Phong Phi Vân điểm ra ba chỉ, cách hơn mười dặm đánh chết bọn chúng.

- Cho dù ngươi giết ta cũng tuyệt đối không thắng được thiếu chủ, thiếu chủ đã tới Cổ Cương phủ.

Hộ pháp trưởng lão năm mươi mốt cắn chặt hàm răng, một ngày trước Phong Phi Vân còn nhỏ yếu hơn hắn nhiều, một ngày sau đó Phong Phi Vân có thể đánh bại hắn.

Nếu nhìn từ tuổi mà nhìn, Phong Phi Vân chính là tu sĩ trẻ tuổi có tu vị nửa bước cự phách, nhưng hắn mới hai mươi tuổi thôi! Tuổi như vậy có thể đánh bại cự phách, nói ra đều không có người tin tưởng, thiên tư như thế cũng chỉ có Tà Hoàng thiếu chủ mới có thể sánh vai với hắn, bởi vì Tà Hoàng thiếu chủ thời điểm hai mươi tuổi đã có thể đánh bại cự phách.

Đại chiến kết thúc rất nhanh, hộ pháp trưởng lão năm mươi mốt lúc sắp chết đánh ra các loại bí thuật thần thông, nhưng mà cuối cùng vẫn khó tránh khỏi cái chết, bị Phong Phi Vân đóng đinh trong một vách đá, trên người huyết dịch cự phách chảy ra ngoài, không ngừng thiêu đốt hừng hực, muốn hỏa táng cả ngọn núi.

Còn kiện linh khí "Tinh Thần Phàm" cũng bị Thiên Tủy Binh Đảm hút hồn binh và tinh khí biến thành giẻ rách rác rưởi.

Chỉ trong một phút có chín người chết ở đây, trong đó còn có một vị cự phách, Thiên Vu thần nữ nhìn thấy đã sợ run.

Một kích cuối cùng hộ pháp trưởng lão năm mươi mốt đánh ra gấp mười lần chiến lực, làm cho Phong Phi Vân bị thương nhẹ, ống tay áo bên trái có huyết dịch chảy ra, nhuộm đỏ cả ngón tay, rơi xuống mặt đất.

- Ngươi... Ngươi không sao chớ?

Thiên Vu thần nữ nói.

Phong Phi Vân cười cười, bị thương đã thành chuyện thường ngày, loại vết thương nhỏ này hắn không đặt trong lòng, nói:

- Đi, rời khỏi nơi này, cường giả Sâm La Điện sẽ lập tức chạy tới đây.

- Chúng ta... Muốn đi đâu?

Phong Phi Vân suy nghĩ lại, sau đó nói:

- Cường giả Sâm La Điện thật sự quá nhiều, muốn tìm ra con đướng thắng lợi trong tay bọn chúng nhất định phải mượn nhờ ngoại lực, cầu thắng trong nguy hiểm.

Hắn lại nói:

- Đi Đồng Lô Sơn.

Phong Phi Vân đã quyết định hảo hảo đọ sức với Tà Hoàng thiếu chủ một phen.

Cũng không lâu lắm ba hộ pháp trưởng lão Sâm La Điện bay tới từ ba hướng khác nhau, khí tức mỗi người cường đại tới cực điểm, làm cho hung thú ác điểu trong vùng núi này phải ở ẩn.

Ba hộ pháp trưởng lão nhìn thấy cảnh trước mặt thì khiếp sợ, nơi này cách đây chưa lâu phát sinh đại chiến kinh thiên động địa, ba ngọn núi lớn bị cắt đứt, nước hồ không ngừng chảy vào trong hố, khói bụi cuồn cuộn, huyết khí xông vào mũi, trong không khí còn có khí tức khắc nghiệt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.