Chương trước
Chương sau
Không nghĩ tới bại tướng dưới tay còn dám đứng trên chiến đài giao thủ với ta.

Đầu của Hồng Diệp hoàng tử to hon người thường gấp ba lần, con mắt lớn hơn người thường bốn lần, chỉ tròng mắt đã to như nắm đấm, hắn trừng một cái đã có thể dọa lui quái thú.

Yến Tử Vũ thảm bại lần trước không có trầm luân, vẫn vô cùng tự tin, lỗi lạc nói:

- Lúc này nếu ngươi còn có thể dùng mười ba chiêu đánh bại ta, như vậy sau này ta gặp ngươi sẽ quỳ xuống dập đầu tại chỗ.

Hồng Diệp hoàng tử mỉa mai cười cười:

- Lần trước ta căn bản không có dùng toàn lực, đánh bại ngươi chỉ cần mười chiêu là đủ, ta rất hy vọng nhìn thấy bộ dáng ngươi quỳ xuống đất...

- Yến tử, Yến tử, I love you, một thương là máu tươi tung tóe, Hồng Diệp hoàng tử thẳng kêu to.

Vương Mãnh đang tổ chức người hò hét, âm thanh vang vọng hoàng thành.

Yến Tử Vũ hoành thương mà đứng, trên thân thể bạch quang vô cùng chói mắt, giống như pho tượng bach ngọc, tất cả lực đều trở nên vô cùng tinh thuần, không có sơ hở nào cả.

Hồng Diệp hoàng tử khí tức càng thêm hùng hậu, mỗi một lỗ chân lông đều có khí tức màu vàng phun ra nuốt vào, hai tay niết quyền, nắm đấm rực rỡ như cự chùy.

Lực lượng trên người hắn bộc phát, chấn động không khí chung quanh, người xem dưới chiến đài nhanh chóng lui lại, cảm ngực nặng nề như có tảng đá áp xuống, đây là khí tức lực lượng chọc thủng bình chướng chiến đài, bởi vậy có thể biết rõ Yến Tử Vũ bên trong chiến đài thừa nhận áp lực lớn bao nhiêu.

Hồng Diệp hoàng tử nói muốn trong mười chiêu đánh bại Yến Tử Vũ cũng không phải là khoác lác.

Oanh.

Hồng Diệp hoàng tử chủ động phát động công kích, nắm đấm của hắn biến thành màu vàng, giống như hoàng kim luyện tạo mà thành, một quyền đánh ra, không khí rung động như mặt nước, hình thành thần tường màu vàng.

Âm thanh xuất quyền kinh thiên động địa, nghiền nát màng tai của một ít tu sĩ tu vị yếu, hai tai chảy máu.

Vương Mãnh và đám đệ tử Vũ tháp kinh sợ, vội vàng thối lui, tránh ra xa xa, tránh bị ảnh hưởng, đầu óc hiện giờ chấn động mạnh.

Yến Tử Vũ thân như bạch ngọc, không chút sứt mẻ, trường thương trong tay hóa thành giao long màu trắng, đâm rách hư không, một thương đánh tan thần tường màu vàng.

Hồng Diệp hoàng tử nâng cánh tay lên, dùng quyền đón đỡ, một bao tay màu vàng hiện ra ngăn cản mũi thương bén nhọn, bộc phát ra âm thanh kim loại chói tai.

Có giáp tay màu vàng bảo vệ nên không có chuyện gì, phía trên khảm bảy viên linh hạch linh thú, giống như xếp thành hình thất tinh, Bạch Yến Đà Thương không lưu lại nửa điểm dấu vết.

Oanh.

Hồng Diệp hoàng tử bất động như núi, xương cốt trên người bộc phát âm thanh "Rầm rầm", đánh ra một quyền, trực tiếp đánh vào Bạch Yến Đà Thương, một đạo khí thế bài sơn đảo hải đánh vào hai tay Yến Tử Vũ, hắn phải không ngừng vận lực sáu lần mới có thể ngăn cản một quyền này.

Yến Tử Vũ xách thương lui lại, quyền kình của Hồng Diệp hoàng tử thật sự quá kinh khủng, lực lượng khổng lồ như đấu bò, trong thế hệ trẻ ai có thể đánh lại hắn?

- Lực lượng của man rợ này quá dọa người, nếu trúng một quyền của hắn, chỉ sợ núi cao cũng sụp đổ.

Tất Trữ Suất nói.

- Lực công kích của Hồng Diệp hoàng tử trong thế hệ trẻ cơ hồ là vô địch, hắn tu luyện Hoàng Kim Thánh Minh Đạo, từ nhỏ uống huyết dịch linh thú lớn lên, chỉ toàn uống huyết dịch của linh thú ngàn năm, nếu là ta đoán không sai thì hắn khẳng định đã phục dụng qua tinh thần hoàng kim dịch, rèn luyện thân thể, cốt cách cùng cơ bắp cường tới cực hạn.

Phong Phi Vân nói.

- Tinh thần hoàng kim dịch là thứ gì?

Tất Trữ Suất nghe được tên bảo vật thì ánh mắt tỏa sáng.

Phong Phi Vân nói:

- Sự tồn tại của tinh thần hoàng kim dịch năm ở trên hoàng kim tinh thần, nó là thánh bảo luyện thể, mặc dù là chân nhân cũng chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.

- Hoàng kinh tinh thần?

Tất Trữ Suất ánh mắt sáng ngời.

- Cái gọi là hoàng kim tinh thần không phải là ngôi sao lơ lửng trong vũ trụ, mà là ngôi sao lơ lửng trên đại lục, có chút hoàng kim tinh thần lớn như nắm đấm lơ lửng cách mặt đất một thước; mà có hoàng kim tinh thần lớn tới mấy vạn dặm, không nhỏ hơn tinh cầu chính thức, chúng lơ lửng mấy chục vạn mét hư không.

Phong Phi Vân nói ra.

- Hoàng kim tinh thần lớn mấy vạn dặm, nếu thật sự lơ lửng cao như thế, đây chẳng phải đã ngăn cản cả hư không sao, nếu một hoàng kim tinh thần như thế lơ lửng trong không khí, đó là cảnh hùng vĩ cỡ nào?

Tất Trữ Suất sợ hãi thán phục không thôi.

Phong Phi Vân gật gật đầu, nói:

- Hoàng kim tinh thần được gọi là ‘ bảo tinh ’, ‘ hồng trần tinh ’, ‘ địa tinh ’, thập phần thưa thớt, đừng nói là hoàng kim tinh thần mấy vạn dặm, cho dù là hoàng kim tinh thần lớn như nắm tay cũng là trân bảo vô thượng, mấy trăm vạn dặm cũng chưa hẳn có một quả, chỉ có người mang đại khí vận mới gặp được nó trong hoang sơn dã lĩnh mà thôi.

- Hoàng kim tinh thần dịch chính là bảo dịch chảy trong hoàng kim tinh thần, trong hoàng kim tinh thần lớn như nắm tay chỉ ngưng tụ ra một giọt hoàng kim tinh thần dịch, Hồng Diệp hoàng tử luyện thể sử dụng hoàng kim tinh thần dịch chắc chỉ là một giọt thôi, xem ra Ngọc Kiền vương triều từng có hoàng kim tinh thần xuất thế.

Tất Trữ Suất nghe được như thế ánh mắt sáng ngời lên.

Phong Phi Vân nói:

- Luận lực công kích, Hồng Diệp hoàng tử còn trên cả Bắc Minh Phá Thiên, cũng không biết Đông Phương Kính Thủy lực công kích có so được với hắn hay không.

- Vậy lực công kích của hắn hẳn là đệ nhất thế hệ trẻ rồi.

Tất Trữ Suất nói.

Phong Phi Vân nhẹ nhàng lắc đầu, cũng không tán thành cách nói của Tất Trữ Suất, cũng không nói là vì sao.

Trên chiến đài, Hồng Diệp hoàng tử cùng Yến Tử Vũ đã giao thủ gần hai mươi chiêu, chiến đấu hung mãnh làm cho người ta sợ hãi, giống như là một đoàn kim sắc quang mang cùng một đoàn bạch sắc quang mang va chạm nhau, rất ít người nhìn thấy chiêu số của hai người.

Lực công kích của Hồng Diệp hoàng tử tuy cường hãn, nhưng mà Yến Tử Vũ cũng không yếu, mấy ngày gần đây lại có tinh tiến, chiến hơn mười chiêu vẫn không thua.

Tuy Hồng Diệp hoàng tử chiếm thượng phong, nhưng lại không có trong mười chiêu đánh bại Yến Tử Vũ nên xấu hổ.

- Hoàng kim thánh minh đạo, hoàng kim thần tượng!

Huyết dịch toàn thân Hồng Diệp hoàng tử sôi trào, giống như ngàn vạn kim tuyến sôi trào, làn da của hắn bành trướng lên, lại cao thêm ba mét, bành trướng đạt tới bảy mét, hai tay của hắn như cột vàng, chẳng khác gì tượng thần.

Hai lỗ tai màu vàng giống như cây quạt bồ, chỉ lỗ tai cũng dài ba mét rồi.

Thân thể của hắn mang theo thần uy kinh thiên động địa, ngay cả cự phách trấn thủ chiến đài cũng kinh hãi, giống như nhìn thấy thái cổ thần thú xuất thế.

Oanh.

Hồng Diệp hoàng tử xông thẳng tới, hắn giống như con trâu điên lao tới trước, Yến Tử Vũ đánh chiến pháp gì cũng đụng nát, đánh Bạch Yến Đà Thương của hắn suýt bay ra ngoài, hai cánh tay có huyết vân chảy ra, máu tươi tung tóe.

Hoàng kim thần tượng trực tiếp đụng vào người Yến Tử Vũ, một lực xông tới khủng khiếp va chạm vào người hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.