Chương trước
Chương sau
Nàng đi trên con đường phủ đá xanh đi vào phủ thần vương, những thái giám và thị nữ chung quanh nhìn thấy nàng đều nhao nhao quỳ gối trong đống tuyết thỉnh an.

Bá.

Sau một khắc nàng đã trống rỗng xuất hiện bên cạnh giường có lò sưởi đang cháy, hai mắt nhìn chằm chằm vào hai người trên giường, nhìn váy dài và quần áo tán loạn trên đất, trong mắt mang theo thần thái không dám tin.

Mà Long Thương Nguyệt xuất hiện bên cạnh giường, Phong Phi Vân cùng La Phù công chúa đồng thời bừng tỉnh, đây là cảnh giác của cao thủ.

- Các ngươi...

Long Thương Nguyệt ánh mắt phát lạnh.

La Phù công chúa trực tiếp hóa thành một đạo quang ảnh bay ra khỏi giường, thân thể của nàng uyển chuyển như rắn, trong nháy mắt đã mặc quần áo vào, che đậy thân thể lung linh, xem Long Thương Nguyệt như không khí, trực tiếp bên bàn trang điểm, không ngừng chảy tóc.

Phong Phi Vân cũng không có nghĩ đến Long Thương Nguyệt lại trực tiếp đi tới nơi này, ho khan hai tiếng, cười nói:

- Nguyệt công chúa, chào buổi sáng..

La Phù công chúa vẽ phác thảo lông mày kẻ đen, mông ngọc đang ẩn hiện dưới váy dài.

Ánh mắt Long Thương Nguyệt mang theo tà khí đậm đặc, giữa ngón tay ngưng tụ tử vong chi khí, cười lạnh nói:

- Ngày mai chính là cuộc chiến phò mã, La Phù công chúa băng thanh ngọc khiết lại đang cẩu hợp với thần vương, nếu tin tức này truyền đi sẽ quét sạch mặt mũi hoàng gia, các ngươi đoán Tấn đế sẽ như thế nào?

La Phù công chúa ánh mắt ngưng tụ như thủy tinh, bút kẽ lông mày dừng lại.

Trên người Long Thương Nguyệt ngưng tụ sương mù màu đen, ống tay áo phất lên, cửa sổ mở ra, nàng rời đi.

Ngay lúc này La Phù công chúa hóa thành một đạo u ảnh đuổi theo, Phong Phi Vân cnf nhanh hơn nàng nhiều, ngay cả quần áo còn không mặc đã lao tới.

Long Thương Nguyệt còn không có bay ra khỏi cửa sổ, đã bị Phong Phi Vân một tay bức trở về, quay về trong phòng.

Bành.

La Phù công chúa lại đóng cửa sổ lại, đánh ra từng vòng trận pháp, vây khốn gian phòng này, lại có bổn mạng linh khí trấn trụ trận pháp, phong tỏa không gian.

Hai người bọn họ cũng biết, tuyệt đối không thể để cho Long Thương Nguyệt rời khỏi, bằng không dùng tính cách của Long Thương Nguyệt chắc chắn sẽ xảy ra đại sự.

- Nếu ngươi đã phát hiện, hôm nay cũng không còn sống rời đi.

Lòng bàn tay La Phù công chúa ngưng tụ viên đao, quần áo nửa che nửa hiện, da thịt bóng loáng bao phủ trong áo khoác lông chồn, chuẩn bị ra tay.

La Phù công chúa từ trước tới này vẫn có bộ dáng cao cao tại thượng, trừ Tấn đế ra, không có đặt nam nhân nào vào trong mắt, nhưng lại bị Long Thương Nguyệt phát hiện nàng trần truồng khỏa thân đang cùng ngủ với Phong Phi Vân, nữ tử cao ngạo như nàng chắc chắn sẽ giết người diệt khẩu.

Long Thương Nguyệt hoàn toàn không úy kỵ, giọng mỉa mai nhìn qua dáng người uyển chuyển của La Phù công chúa, cười lạnh, nói:

- Không nghĩ đến La Phù công chúa đại danh đỉnh đỉnh, thiên hạ tài tuấn truy phủng hoàng gia thiên nữ, không ngờ chỉ là một nữ nhân dâm đãng mà thôi.

Nàng cố ý chọc giận La Phù công chúa.

- Muốn chết.

La Phù công chúa chém viên đao ra, đao khí hình như rồng, vô cùng sắc bén.

La Phù công chúa có thể đứng thứ nhất trên Hạ Sử Thi Thiên Tài Bảng đương nhiên tu vị không phải chuyện đùa, toàn lực ra tay muốn chém giết Long Thương Nguyệt.

- Ta đã sớm muốn giao thủ với ngươi rồi, ta đúng là muốn xem ngươi mạnh cỡ nào.

Long Thương Nguyệt hừ lạnh một tiếng, thân ảnh cao gầy hóa thành một đạo hư ảnh màu đen, sờ vào hư không, một thanh chiến kiếm chém ra, xé rách hư không.

Long Thương Nguyệt tu luyện Tà Linh Tầm Bảo Thuật, thôn phệ tu vị rất nhiều cường giả, lại có Tà Linh chi thuật che dấu khí tức bản thân, căn bản không cách nào biết được tu vị cảnh giới của nàng là thế nào.

Hai vị thiên chi kiều nữ, đều là nữ tử đỉnh phong trong thế hệ trẻ Thần Tấn vương triều, các nàng giao thủ còn hung mãnh hơn hai thiên tài cấp sử thi, có thể phá toái hư không,

Từng đạo sát thuật đánh ra ngoài, La Phù công chúa bố trí trận pháp rất nhanh đã bị phá hủy toàn diện.

Phong Phi Vân vội vàng tế thần vương lệnh ra, dùng uy năng của thần vương lệnh phong tỏa trong tiểu không gian, nếu không như thế thì tòa cung điện này nhanh chóng hóa thành tro tàn.

Tốc độ hai người vô cùng nhanh chóng, mặc dù đang ở trong gian phòng chiến đấu vẫn long trời lỡ đất, khắp nơi đều là bóng người yểu điệu, điện quang cùng thần mang, kiếm khí cùng ánh đao xuyên thẳng qua lại giữa hai người.

Tu vị hai người bọn họ không yếu hơn Phong Phi Vân bao nhiêu, chính là cùng cấp bậc, bên trong Bát Bộ Long Liễn, La Phù công chúa nếu không bị Vũ Hóa Thai trấn áp, không cách nào phản kháng, Phong Phi Vân cũng không dễ dàng đánh bại nàng.

La Phù công chúa nói:

- Phong Phi Vân còn không ra tay giúp ta, một khi để nàng chạy thoát, hai người chúng đều không sống nổi.

Phong Phi Vân đứng ở một bên, dùng miểu quỷ ban chỉ thủ hộ bản thân, trong đôi mắt mang theo thần sắc suy tư, chính mình cùng La Phù công chúa đúng là xem như có quan hệ, tuy La Phù công chúa thiệt thòi lớn, nhưng mà nàng không có tuyên dương ra ngoài, nhưng mà bị Long Thương Nguyệt đánh vỡ thì cục diện sẽ khác.

Nếu Long Thương Nguyệt thật sự truyền chuyện này ra, vậy kết cục sẽ hoàn toàn khác trước.

Long Thương Nguyệt vì diệt trừ La Phù công chúa, loại chuyện này không dễ dàng chút nào.

Ầm ầm.

Phong Phi Vân hai mắt rùng mình, bức miểu quỷ ban chỉ lấy thần đô ra, kích hoạt chiến uy tam phẩm linh khí mênh mông cuồn cuộn, chặt đứt đường lui của Long Thương Nguyệt.

La Phù công chúa cũng vận dụng chín đạo hoàng tộc thánh pháp, làm cho Long Thương Nguyệt giật gấu vá vai, nghèo rớt dái.

Phong Phi Vân cùng La Phù công chúa hai người hợp lực trấn áp Long Thương Nguyệt, cuối cùng vẫn bị Phong Phi Vân dùng lực trấn áp, bị phong bế tu vị, mất đi lực lượng phản kháng.

- Giết nàng.

La Phù công chúa thập phần quyết đoán, một ngón tay điểm vào mi tâm của nàng.

Bành.

Phong Phi Vân đẩy ngón tay La Phù công chúa trở về, nói:

- Không thể giết nàng.

- Vì cái gì, việc này tuyệt đối không thể đi rò rỉ ra ngoài, một khi để lộ nửa điểm phong thanh, chúng ta chết chắc.

La Phù công chúa rất kiên trì, nàng xem ra chỉ có trảm thảo trừ căn, mới có thể để cho nàng an tâm.

Tuy Long Thương Nguyệt bị trấn áp, nhưng lại cười lạnh như trước, nói:

- Đã dám câu dẫn nam nhân, vì sao không dám để cho người khác biết rõ, La Phù ah La Phù, xem ra ta trước đánh giá ngươi rất cao, ngươi quả thực còn không bằng cả kỹ nữ, ít nhất kỹ nữ còn dám thừa nhận mình đã ngủ qua với nam nhân.

La Phù công chúa áp chế tử huyệt Long Thương Nguyệt, sát cơ quá nặng, như không phải bị Phong Phi Vân ngăn cản thì nàng đã đánh chết Long Thương Nguyệt.

- Vì sao không thể giết nàng?

La Phù công chúa càng tức giận.

- Ta nói không thể giết, không thể giết, làm gì có nhiều vì sao như thế.

Phong Phi Vân khí khái hào hùng bức người, lạnh lùng nói:

- Không cần ngươi lắm miệng, rời khỏi đây đi, ở đây ta sẽ có an bài.

- Phong Phi Vân, ngươi. . . Rất tốt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.