Chương trước
Chương sau
Là quá không chịu nổi, quá dơ bẩn.

La Phù công chúa tính cách cao ngạo, mặc dù là có người sinh ra ý dâm với nàng thì nàng cũng khiến đối phương chết rất khó coi, huống chi Phong Phi Vân còn dám nhìn thân thể thiên kim của nàng hiển nhiên như tế, đây là chuyện nàng dù thế nào cũng không nhịn được.

Phong Phi Vân vội vàng né tránh, tránh thoát một kích sau đó.

Sau đó lực lượng to lớn đánh vào chỗ Phong Phi Vân vừa ngồi, thảm trên mặt đất phai mờ, lực lượng này cũng không đánh xuyên qua Bát Bộ Long Liễn, bị trận pháp trong long liễn hấp thu mất.

Bát Bộ Long Liễn chính là thánh khí hoàng gia, mặc dù là nhân vật cấp bậc cự phách đại chiến bên trong cũng không thể tổn hại.

- Công chúa điện hạ, ngươi nghe ta giải thích, vừa rồi chính ngươi cũng lộ ra mà, ta chỉ tùy ý lườm một cái mà thôi.

Thân hình Phong Phi Vân lóe lên, hắn đã ngồi lên ghế rồng màu vàng giữa Bát Bộ Long Liễn.

Ghế rồng màu vàng thập phần rộng rãi, giống như một con cự long, phía trên có lông chồn màu trắng bao phủ, rất mềm mại, đây tuyệt đối là da lông chồn hoa tu vị năm trăm năm trở lên, mùi vị động vật phía trên đã được tẩy sạch sẽ, cũng đã ngâm trong hương liệu, chỉ có hậu duệ hoàng gia mới có thể sử dụng loại lông chồn này.

Phong Phi Vân ngồi bắt chéo hai chân, hắn khẽ tươi cười.

La Phù công chúa đứng dưới cây cột màu vàng, tóc dài màu đen rủ thẳng xuống eo, hai mắt tuyệt sắc có hàn ý lưu động, sát khí tăng cường, làm cho không khí trong Bát Bộ Long Liễn trở nên giá lạnh, nói:

- Tùy ý nhìn, vậy thì con mắt nhìn cũng nên bị móc ra.

Phong Phi Vân vội vàng thu liễm phượng hoàng thiên nhãn, hai mắt không còn ánh sáng, hai mắt trở nên thật thà, thời điểm quét qua bộ ngực La Phf công chúa thì hơi dừng một chút, hắn vẫn có chút tiếc nuối, trong đầu nghĩ tới cảnh đẹp vừa rồi, hỏa diễm trong người lại bốc lên.

Phong Phi Vân không cách nào giải thích, dù sao La Phù công chúa nói là sự thật, vừa rồi chính mà mình thật sự nhìn thứ không nên nhìn, đến nay còn chưa tiêu hóa xong, nếu tu sĩ bình thường nhìn thấy, chỉ sợ sẽ chảy máu mũi mà chết, mặc dù Phong Phi Vân thân kinh bách chiến vẫn nuốt nước bọt liên tục.

- Bổn vương kiểm tra xem thân thể công chúa phát dục như thế nào, như vậy sẽ tìm được lang quân như ý cho công chúa điện hạ... Ah...

Phong Phi Vân kêu lên một tiếng, vội vàng trốn tránh, dưới thân ghế dựa màu vàng bị La Phù công chúa tức giận đánh nát một góc.

- Hoàng gia thiên nữ nên hiểu được rụt rè, nếu không sẽ không gả được đấy...

Oanh!

Một đạo kim quang thô to đánh ngang qua đỉnh đầu Phong Phi Vân, bên trong mang theo long hoàng chi khí, làm cho tóc của hắn bị đốt mấy sợi.

La Phù công chúa vẫn công kích, dáng người uyển chuyển cao gầy động lòng người, hương thơm từ quần áo của nàng thổi tới mặt Phong Phi Vân.

Phong Phi Vân tự nhiên không ngồi chờ chết, hắn sử dụng thần vương lện, điều động lực lượng thần vương, bảy bóng người màu vàng đánh ra, bộc phát tiếng vang thật lớn, cả Bát Bộ Long Liễn cũng chấn động.

Kim quang bắn ra bốn phía, tràn ngập cả long liễn.

Một cơn sóng dữ thổi qua, khăn che mặt màu vàng của La Phù công chúa tróc ra, dung nhan khiến người ta hít thở không thông xuất hiện, đôi mắt dễ thương như tiên ngọc bảo thạch, lông mi dài nhỏ, sóng mũi cao thẳng óng ánh, bờ môi tinh tế và hồng nhuận phơn phớt.

Nhìn La Phù công chúa khoảng cách gần, làm cho Phong Phi Vân kinh diễm.

Vốn La Phù công chúa bộ dạng cao ngạo lạnh lùng như băng, làm cho Phong Phi Vân liên hệ nàng với oán phụ trung niên trong thâm cung, nhưng mà đây chỉ là một loại ảo giác, dù sao La Phù công chúa cũng là thiên kiêu tuyệt đỉnh của thế hệ này, tuổi không khác Phong Phi Vân, đều chừng hai mươi.

Cộng thêm nữ hài tử phần lớn đều tu luyện qua thuật trú nhan, bộ dáng La Phù công chúa nhìn qua chỉ mười sáu mười bảy.

Bề ngoài thiếu nữ, nội tâm nữ vương.

Trong Ngân Câu phiệt, La Phù công chúa bị Hồng Diệp hoàng tử tháo khăn che mặt xuống đã kinh diễm toàn trường, nhưng mà lúc ấy nhiều người, hơn nữa cách thật xa, căn bản không có làm cho người ta có quá nhiều cảm xúc cuộn trào.

Nhưng mà có thể được xưng đệ tam mỹ nhân Thần Tấn vương triều, quả nhiên là cấp bậc hồng nhan họa thủy.

Nếu nàng không thường che mặt và trốn trong Bát Bộ Long Liễn, chỉ sợ thiên tài tuấn kiệt tham gia tuyển chọn phò mã sẽ nhiều hơn nữa.

Dáng người La Phù công chúa cao gầy, cũng không thấp hơn Phong Phi Vân bao nhiêu, đặc biệt là bộ chân thon dài thẳng thắp, cho dù có trường bào che lấp nhưng vẫn nhìn ra đôi chân gợi cảm, nếu như có thể cởi áo bào của nàng ra, đây tuyệt đối là đôi chân tuyệt mỹ.

- Còn dám nhìn...

La Phù công chúa cao ngạo giống như thiên nga, cổ trắng ngọc thon dài mà nhỏ nhắn ngẩng cao lên, tiếp tục vận dụng hậu lệnh, ra tay tàn nhẫn, muốn chém giết Phong Phi Vân.

La Phù công chúa vốn bất mãn Phong Phi Vân, chí ít có ba lý do, có thể nàng hạ sát thủ với Phong Phi Vân, hôm nay Phong Phi Vân thật sự không biết xấu hổ, còn dám dùng ánh mắt khinh nhờn nàng, kích phát hận ý trong lòng của nàng ra.

Vốn trong Ngân Câu phiệt, Phong Phi Vân đưa tay viện thủ, nàng sinh ra một tia hảo cảm với Phong Phi Vân, muốn đàm phán thật tốt với hắn, nưng mà giờ phút này lại động sát tâm của nàng.

Phong Phi Vân cũng không bởi vì nàng là hoàng gia thiên nữ mà mặc cho nàng cưỡi lên đầu, nói:

- Nếu La Phù công chúa muốn chiến, ta cũng phụng bồi, công chúa đứng đầu Hạ Sử Thi Thiên Tài Bảng, ta bài danh thứ ba, sớm đã cảm thấy bài danh có vấn đề, cho nên hôm nay ta muốn áp ngươi dưới thân... Khục khụ, dẫm nát dưới chân, đổi bài danh qua.

- Vậy phải xem bổn sự của ngươi rồi.

La Phù công chúa cũng không sợ Phong Phi Vân, nơi này là Bát Bộ Long Liễn, tất cả là do nàng khống chế, cho dù tu vị Phong Phi Vân cao hơn nàng, vẫn sẽ bị trấn áp vô tình.

Cánh tay trắng nõn của La Phù công chúa múa trong không khí, giống như ừng tia chớp màu tắng bay qua bầu trời.

Phong Phi Vân không dám coi thường, dù sao La Phù công chúa thật sự cường đại, so với Lệnh Đông Lai còn mạnh hơn, giao thủ với nàng chỉ cần dám khinh thường một chút sẽ thua ngay, một khi thua, với thủ đoạn La Phù công chúa cực kỳ quyết đoán, hạ sát thủ với Phong Phi Vân cũng có khả năng.

La Phù công chúa cho rằng ưu thế lớn nhất của Phong Phi Vân là tốc độ nhanh, bên trong Bát Bộ Long Liễn, cho dù Phong Phi Vân tốc độ nhanh hơn nữa cũng khó thi triển, nhưng mà nàng không nghĩ tới lực lượng Phong Phi Vân khủng bố như vậy, mỗi khi đánh ra một chưởng, giống như ngọn núi lớn đánh xuống, cánh tay của nàng thấy đau.

- Công chúa điện hạ, sau khi từ biệt, bổn vương có chuyện quan trọng cần làm, cũng không chơi với ngươi.

Phong Phi Vân bay thấp tới cửa ra vào Bát Bộ Long Liễn, ý định rơi đi, nhưng mà độ nhiên cánh cửa xuất hiện màn sáng, tỏa ra trận vân từng hồi, ngăn cản đường đi của hắn.

- Thắng bại chưa phân, ngươi định chạy đi đâu?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.