Chương trước
Chương sau
- Không thể dùng chân thân tập kích quấy rối, nếu ra tay lần nữa, thất thập nhị hoàng tử sẽ dùng chiêu cố cường đại nhất, thanh đồng linh thuyền không cách nào ngăn cản, nhưng mà nếu như không xuất miểu quỷ ban chỉ và lôi hỏa châu công kích, như vậy căn bản không cách nào tạo thành uy hiếp cho hắn, hắn có thể không nhìn thẳng. Một quyền đánh ra có thể làm linh khí bị đánh bai, căn bản không có hao tổn thời gian của hắn.

- Xem ra chỉ có thể sử dụng tiểu diễn chi thuật.

Phong Phi Vân ngồi xếp bằng sâu trong địa tâm, trong mi tâm bắn ra bốn mươi đạo thần thức, những thần thức này vô hình vô ảnh, xuyên thẳng qua tầng đất, bay thẳng vào trong bốn mươi khu vực của đệ ngũ long hoàng đại lục, giấu kín trong vô hình.

Đây là biện pháp cuối cùng mà Phong Phi Vân có thể nghĩ ra.

Trận đọ sức này không chỉ đọ sức lực lượng, càng là đọ sức trí tuệ và can đảm.

Thất thập nhị hoàng tử không cách nào tính toán chuẩn như Phong Phi Vân, cũng không cahcs nào làm được như Phong Phi Vân tranh thủ mỗi phần thời gian.

Có thời điểm một tích tắc, một nháy mắt cũng có thể thay đổi cả thắng bại.

Ầm ầm!

Cả đệ ngũ long hoàng đại lục rốt cuộc bị thất thập nhị hoàng tử đánh vỡ hoàn toàn, hoa thành từng khối đá vụn lớn hơn mười dặm lơ lửng trong hư không.

Thất thập nhị cũng biết rõ lực lượng trong thân thể của mình không còn lại bao nhiêu, tiếp qua ba hô hấp lực lượng cổ tu đan sẽ biến mất, cho nên hắn không nói nhảm chút nào, trực tiếp ra tay với Phong Phi Vân, dùng công kích cường đại nhất.

Một hô hấp hắn đánh ra hơn bảy mươi chiêu.

Phong Phi Vân lúc này dốc sức liều mạng mang tất cả át chủ bài sử dụng ra, thanh đồng cổ thuyền, miểu quỷ ban chỉ, lôi hỏa châu, cự thạch bạch đao ngăn cản công kích đầu tiên của thất thập nhị hoàng tử, Phong Phi Vân phun ra hơn mười ngụm máu tươi.

Đó là bởi vì lực lượng trong người thất thập nhị hoàng tử bị tiêu hao nghiêm trọng, bằng không Phong Phi Vân không cách nào ngăn cản nổi, dù sao đây là lực lượng của nửa bước cự phách.

Ầm ầm!

Hô hấp thứ hai, thất thập nhị hoàng tử đánh ra hơn năm mươi chiêu đại sát thuật.

Thất thập nhị tiêu hao không ít lực lượng, đã không cách nào bảo trì lực lượng nửa bước cự phách.

Phong Phi Vân hiện tại mang diêm vương tích lương kích phat tà lực tới tận cùng, tà lực thẩm thấu toàn thân, cuối cùng đợt công kích thứ hai của thất thập nhị hoàng tử bị ngăn cản, nhưng mà Phong Phi Vân cũng bị tổn thương nghiêm trọng, căn bản thân thể không thể đứng thẳng, xương cốt toàn thân gãy không biết bao nhiêu mà nói.

Nhưng mà chiến ý của Phong Phi Vân không có biến mất, phát ra tiếng cười khanh khách, nói:

- Một kích cuối cùng, tới ta!

Toàn thân Phong Phi Vân không cách nào nhúc nhích được,nhưng lại có thể điều động thần thức, trong đầu khẽ động, mươi đạo thần thức dung nhập vào trong đất đá đã khởi động.

- Tiểu diễn chi thuật, Tru Thiên Hám Tiên Chuy.

Ầm ầm!

Bốn mươi khối nham thạch lớn hơn mười dặm bay lên cao, hình thành vòng tròn, đột nhiên chạm vào nhau, ngưng tụ thành thạch chùy khổng lồ, giống như một khối thiên thạch từ trên cao nện xuống.

- Không...

Thất thập nhị hoàng tử không cam lòng gàu rú, đánh ra một kích cuối cùng, nhưng căn bản không ngăn cản được Tru Thiên Hám Tiên Chuy công kích, trực tiếp bị Tru Thiên Hám Tiên Chuy đánh thành bãi bùn máu, vẫn lạc trong đám loạn thạch.

Thẳng tới khi thất thập nhị hoàng tử chết đi triệt để, Phong Phi Vân rốt cuộc thở dài một hơi, chèo chống thân thể tổn thương, ngồi xếp bằng dưỡng thương.

- Vốn ta còn sợ bốn người bọn họ bị thiên uy của đệ ngũ long hoàng đại lục giết chết, trong lòng còn lo lắng muốn đuổi qua, nhưng mà kết cục lại là thế này. Quá cường đại,, đời này mạnh hơn bất cứ đời nào lúc trước, thiên tài tuấn kiệt mạnh hơn các thời đại khác mấy chục lần, không thể dùng lẽ thường đo lường được.

Quả nhiên là Phong Phi Vân chiến thắng, uy lực cổ tu đan còn không thể giết hắn được, đủ nâng hắn lên vị trí thần vương.

Lúc này chỉ là ngày đầu tiên, người thừa kế thần vương đã xuất hiện, tiếp qua năm ngày, Phong Phi Vân sẽ ở trong thánh địa hoàng tộc tu luyện.

Lúc này khảo hạch thần vương đã trôi qua mười ngyaf, chỉ có mười ngày nữa là có thể đi ra ngoài.

Phong Phi Vân mượn nhờ thời gian năm ngày này luyện hóa toàn bộ kimtham, trong thân thể xuất hiện hai vạn đạo tử phủ linh khí, trừ số lượng tử phủ linh khố tăng lên gấp đôi, tu vị lại tiến thêm một bước.

Tu vị tăng lên, Phong Phi Vân có thể dung luyện hai dị thú chiến hồn vào thân thể, hiện tại thân thể của hắn đã có chín ngàn chín trăm ba mươi hai con dị thú chiến hồn, cách vạn thú chiến thể gần thêm một bước.

Thời gian mười ngày trôi qua nhanh chóng, cả vương công quý tộc và hoàng tộc nhanh chóng tụ tập bên ngoài thái miếu, chờ đợi người thừa kế thần vương sinh ra, hào khí khẩn trương hơn mười ngày trước.

Thời gian mười ngày này cả thần đô sôi trào.

Từ lúc bắt đầu khảo hạch người thừa kế thần vương, đây tuyệt đối là đại sự ảnh hương tới toàn bộ Thần Tấn vương triều, không ai không quan tâm tới kết quả của nó.

Trong thần đô có sòng bạc lớn nhất, mấy ngày này có người lui tới, quả thật là liên miên không dứt, đều đánh bạc xem ai sẽ là người thừa kế thần vương.

Phong Phi Vân và thất thập nhị hoàng tử có giá cao nhất.

- Hôm nay chính là thời gian chấm dứt giao dịch, ta áp Phong Phi Vân mười khối linh thạch, ngay cả vợ con áp.

Một lão cờ bạc Thiên Mệnh nhất trọng canh giữ ở phía ngoài hoàng thành cũng chờ mười ngày mười đêm cũng bắt đầu đánh bạc/

- Tại sao ngươi xác định Phong Phi Vân chính là người kế thừa thần vương.

Một dân cờ bạc khác cũng dùng tiền đặt cược áp lên thất thập nhị hoàng tử.

- Nói nhảm, Phong Phi Vân chính là người thứ ba trên hạ sử thi thiên tài bảng, tuy ba vị hoàng tử đều là vương giả trẻ tuổi, nhưng so với Phong Phi Vân mà nói vẫn có chênh lệch nhỏ bé.

Lão cờ bạc nói ra.

- Nhưng mà ta nghe nói thất thập nhị hoàng tử sau lưng có thái tể đại nhân làm chỗ dựa, nhất định sẽ mang đồ vật nghịch thiên tiến vào thánh địa hoàng tộc, phần thắng càng lớn.

- Cái rắm, Phong Phi Vân sẽ thắng.

- Thất thập nhị hoàng tử thắng chắc rồi.

- Phong Phi Vân chiến thắng không thể nghi ngờ.

...

Ngoài thành có rất nhiều tu sĩ tụ tập lại, hai phe áp cược tranh nhau đỏ mặt tía tai, giống như sắp đánh nhau vậy.

Trong hoàng thành, dưới thái miếu.

Vẫn là tràng cảnh giống như đúc mười ngày trước, tam công cửu khanh thập bát thiên hầu đã tới đông đủ, trừ chuyện này ra, Tấn đế và bốn đại thần phi cũng trình diện, so với mười ngày trước còn long trọng hơn.

Bắc Minh Mặc Thủ đứng phía dưới thái miếu, mang theo nụ cười tự tin trên mặt, không ngừng vuốt chìm râu, thấp giọng cười nói:

- Lần này thất thập nhị hoàng tử chuẩn bị làm người thừa kế thần vương rồi, nhưng mà không thể thiếu được lễ mừng, kỳ khai đắc thắng trận đầu, đúng rồi, thần vương, ngươi cũng là thần vương, ngươi không có thiên vị cho Phong Phi Vân đấy chứ?

Thần vương đứng bên cạnh Bắc Minh Mặc Thủ, cười nói:

- Phong Phi Vấn đứa nhỏ này trưởng thành trong hoàn cảnh gian nan và khó khăn. Căn bản không cần ta lo lắng thay cho hắn, nhưng mà ta nghe nói thất thập nhị hoàng tử có không ít tâm tư, hắn vân làm cho người ta lo lắng a.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.