Chương trước
Chương sau
Chủ sự phòng đấu giá này bắt đầu hoài nghi, vi vậy vội vàng gọi người bảo nghiệm bảo sư tới đây.

Sau khi giá cả tăng lên sáu ngàn linh thạch, tất cả mọi người rời khỏi cạnh tranh, hiện tại chỉ còn tám người đấu giá.

Phong Phi Vân xoa nắm đấm,nói:

- Ta ra một vạn linh thạch, nếu ai có giá tiền cao hơn, con mẹ nó hôm nay ta không đấu giá nữa.

Tất nhiên có người hiểu Phong Phi Vân hiện tại tâm tình phát điên, nhưng mà trong lòng cười thầm:

- Hai lần trước bản thân mình bộc lộ tài năng quá lớn, có hại chịu thiệt cũng đáng đời.

Bút tích thật của Tấn đế đầu tiên, giá trị Thiên Hạ Cực Xử cơ hồ sánh ngang trứng kim tằm, đương nhiên trứng kim tằm là Phong Phi Vân dùng giá thấp chuyển nhượng cho Trữ Thiên Phong, giá thật của nó còn cao hơn ba vạn linh thạch rất nhiều.

Nhưng mà luận trình độ thực dụng, trứng kim tằm tuyệt đối không bằng Thiên Hà Cực Xử, đặc biệt là với cự phách Thiên Mệnh cửu trọng sắp độ thiên kiếp, bởi vì nó có hấp dẫn trí mạng.

Tuy mọi người đều biết Phong Phi Vân vừa rồi đã kiếm lời ba vạn linh thạch, nhưng mà mang ba vạn linh thạch ra tiêu xài, mua thứ không dùng được, bất luận kẻ nào cũng đau lòng, cho nên mọi người suy đoán cực hạn của Phong Phi Vân là một vạn linh thạch.

Rất nhiều người bị cái giá một vạn linh thạch hù sợ.

- Một vạn năm ngàn linh thạch!

Phó động chủ Tử Minh thi động cơ mặt co rút.

Một vạn năm ngàn linh thạch, cái giá này đã là cực hạn của hắn, cơ hồ tích súc mấy trăm năm trên người hắn đã tiêu xài sạch, còn điều động tài sản Tử Minh thi động thật nhiều.

Sắc mặt Phong Phi Vân tái nhợt, giống như quả bóng da xì hơi, co quắp ngồi trên ghế.

Sở Cực Bắc và phó động chủ Tử Minh thi động nhìn bộ dáng của Phong Phi Vân thì cười tươi, trong lòng vui vẻ tới cực điểm.

- Yêu ma chi tử từng làm Tử Minh thi động chúng ta ăn thiệt thòi lớn, nhìn thấy bộ dáng của hắn hiện giờ ta vui vẻ tới cực điểm.

- Hai vạn linh thạch!

Đột nhiên có giọng nói vang lên.

Sắc mặt Sở Cực Bắt tươi cười cứng đơ.

Oanh!

Phó động chủ Tử Minh thi động võ án một cái, sắc mặt âm trầm lợi hại, còn có người dám tăng giá.

- Rốt cuộc là ai?

Ngay cả Phong Phi Vân cũng kinh ngạc đứng dậy, không nghĩ tới người tăng giá.

- Ta!

Bắc Minh Phá Thiên dẫn theo một đám vương hầu tuấn tài đi tới, đi ra từ trong phòng chí tôn, thân hình nghiêm trang, tôn quý và ngạo mạn, cười cười, nói:

- Vị tiền bối này, thật sự xin lỗi, Thiên Hà Cực Xử phải quy cho Bắc Minh phiệt chúng ta rồi.

- Hai vạn linh thạch lần một!

- Hai vạn linh thạch lần hai!

- Hai vạn linh thạch lần ba, thành giao, bức Thiên Hà Cực Xử này quy cho Bắc Minh công tử ghế chí tôn số 4.

- Bắc Minh Phiệt đúng là tài đại khí thô.

Phong Phi Vân kéo Tất Trữ Suất đi ra khỏi phòng đấu giá, trong lòng tưởng tượng cảnh Bắc Minh Phá Thiên phát hiện Thiên Hà Cực Xử chỉ là đồ dỏm, chắc chắn biểu lộ rất đặc sắc, Phong Phi Vân kéo Tất Trữ Suất tươi cười ra ngoài.

Cười tới mức ôm bụng nằm trên mặt đất.

Vốn Phong Phi Vna chỉ muốn giúp Tất Trữ Suất kiếm đủ linh thạch chuộc thân cho Tư Mã Chiêu Tuyết, nhưng không nghĩ tới Bắc Minh Phá Thiên tự nhảy vào hố, tốn hao hai vạn linh thạch.

Sau khi Bắc Minh Phá Thiên phát hiện mình bị Phong Phi Vân lừa, tất nhiên sẽ dốc sức liều mạng với Phong Phi Vân, Phong Phi Vân tự nhiên không ngồi ở đó nữa, mà đi ra cửa, chờ hắn tìm tới cửa đã, Phong Phi Vân kéo Tất Trữ Suất rời phòng đấu giá.

Đấu giá tiếp tục, Phong Phi Vân đã không quan tâm, đang ở trong hậu trường phòng đấu giá tiếp tục chờ.

Phong Phi vân có hai kiện linh khí là Đại Phong Kỳ và Đồng Lô Thai cũng bán được giá bình thường.

Đại Phong Kỳ bắn được bốn trăm linh thạch.

Đồng Lô Thai bán ra được bảy trăm linh thạch.

Về phần khối kim ti linh thạch cấp mười ba, cả Thần Tấn vương triều đoán chừng hơn ngàn năm qua không có một khối, cho dù có thì tiền cũng không mua được.

Chủ yếu nhất là kim ti linh thạch, linh khí của nó còn tinh thuần hơn linh thạch gấp năm lần, hơn nữa số lượng linh khí còn nhiều hơn chân diệu linh thạch gấp mười vạn lần.

Dùng kim ti linh thạch tu luyện còn nhanh hơn dùng chân diệu linh thạch gấp mấy chục lần.

Ví dụ như Phong Phi Vân lợi dụng chân diệu linh thạch, cần tu luyện hai trăm năm mới có thể đạt tới cấp bậc cự phách, nhưng mà sử dụng kim ti linh thạch thì chỉ cần vài năm là đạt tới cự phách.

Hơn nữa kim ti trong kim ti linh thạch còn có thể chế tạo rất nhiều linh khí, Phong Phi Vân càng không có khả năng bán nó đi.

Phong Phi Vân tổng cộng thu nhập ba vạn một ngàn một trăm viên linh thạch, còn có một gốc Tích Linh Hoa Hồng bốn ngàn năm, khấu trừ cho phòng đấu giá 1%, như vậy Phong Phi Vân cuối cùng cũng thu hơn ba vạn linh thạch.

- Đấu giá Long Thạch Trụ, kim ti linh đồng, xen lẫn Bạn Sinh Chu Quả, tiền do ta trả!

Tất Trữ Suất cũng thu được hai vạn viên linh thạch cho nên rất hào phòng.

Dù sao ba thứ này cộng lại cũng không vượt qua hai trăm linh thạch, Phong Phi Vân cũng nên cho hắn trả tiền.

Tất Trữ Suất kích động rời đi.

Phong Phi Vân nhìn theo bóng lưng của hắn, nhíu mày một chút, gọi hắn nói:

- Tất Trữ Suất, ngươi thật muốn chuộc thân cho Tư Đồ Chiêu Tuyết sao?

- Phong Phi Vân ngươi làm chuyện xấu bất tận, lừa gạt vô số người, nhưng mà hôm nay ngươi làm chuyện tốt, ngươi yên tâm, ta và Tuyết nhi sẽ cảm kích ngươi.

Tất Trữ Suất lộ ra hai hàm răng trắng noãn.

Phong Phi Vân hít sâu một hơi, thời điểm này khuyên hắn không được, chỉ cười nói:

- Vậy chúc mừng ngươi, đúng rồi, nếu như ngươi có ngày lâm vào bước đường cùng, cũng đừng quên bằng hữu là ta đấy.

- Ha ha, chỉ sợ không có cơ hội đâu, sau khi chuộc thân cho Tuyết nhi, chúng ta sẽ rời khỏi thần đô, đi chân trời xa xăm, muốn gặp lại phải xem duyên phận.

Tất Trữ Suất nội tâm đang cười, nhưng mà đang thương cảm, hắn đã xem Phong Phi Vân là bằng hữu.

Hắn xoay người rời đi, con mắt đã ướt át.

Đối với tu tiên giả mà nói, thế giới này quá mênh mông, mỗi lần cách biệt cũng có khả năng là vĩnh viễn.

Trong mắt Phong Phi Vân vẫn mang theo sầu lo như trước, không có ngăn cản hắn, mỗi người đều có đường phải đi của mình.

Hôm nay trên người tiền tài đầy đủ, Phong Phi Vân đi mua sắm dị thú chiến hồn.

Phong Phi Vân hiện tại trong người có tám ngàn bốn trăm năm mươi sáu đầu dị thú chiến hồn, còn thiếu một ngàn năm trăm bốn mươi bốn đầu dị thú chiến hồn, như vậy mới có thể tu thành công vạn thí chiến thể.

Vẫn là San Di mang theo Phong Phi Vân đi tới nơi bán dị thú chiến hồn.

- Phong công tử, không biết ngươi muốn mua dị thú chiến hồn bao nhiêu năm?

San Di cẩn thận hỏi thăm, thiếu nữ trẻ tuổi này vừa kính vừa sợ Phong Phi Vân, đây chính là yêu ma chi tử đứng thứ ba trong Hạ sử thi thiên tài bảng.

Phong Phi Vân nói:

- Không biết Ngân Câu Phường có dị thú chiến hồn cấp bậc nào?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.