Chương trước
Chương sau
Sống lưng Diêm Vương vậy mà dung nhập vào trong xương sống lưng của Phong Phi Vân.

Một cổ tà khí bàng bạc khiến cho người ta sợ hãi từ trong sống lưng tán phát ra, chui thẳng vào óc Phong Phi Vân, Phong Phi Vân vội vàng vận dụng Phượng Hoàng linh hồn trấn áp cổ tà khí kia xuống, một lần nữa tụ tập đến trong sống lưng.

Dục vọng, chính là nhân tính bổn nguyên, coi như là bốn mươi đạo thần thức và Phượng Hoàng linh hồn cũng không thể trấn áp.

Nhưng là, tà khí nhưng có thể trấn áp. Dùng Phong Phi Vân Phượng Hoàng linh hồn cường đại, đã có rất ít trấn áp không được tà khí.

Phong Phi Vân lần nữa khôi phục năng lực hành động, kinh hỉ phát hiện, Diêm Vương Hủ Huyết trong thân thể vậy mà đều chảy vào trong sống lưng Diêm Vương, tựa như hải nạp bách xuyên, quy bản truy nguyên vậy.

Nguy cơ sinh tử dĩ nhiên lại cứ vậy bị giải trừ rồi.

Tuy rằng sống lưng Diêm Vương sáp nhập vào thân thể, đây chưa hẳn là một chuyện tốt, nhưng ít nhất nó đã hấp thu Diêm Vương Hủ Huyết trong thân thể, khiến Phong Phi Vân nhịn không được thoải mái cười phá lên.

- Ha ha! Tuy rằng trong khoảng thời gian này, Diêm Vương Hủ Huyết khiến ta trôi mất hơn hai trăm năm tuổi thọ, nhưng tu sĩ Thiên Mệnh đệ nhất trọng có chừng năm trăm năm tuổi thọ, mỗi khi đột phá một tiểu cảnh giới, tuổi thọ cũng sẽ tăng thêm năm mươi năm. Tuổi thọ đã xói mòn, ta hoàn toàn có thể tu luyện trở về.

Phong Phi Vân đối với bản thân tin tưởng mười phần.

- Chúc mừng, chúc mừng, Phong Phi Vân, ta quả nhiên không nhìn lầm ngươi.

Gia chủ Phong gia đời thứ nhất, chẳng biết lúc nào đã xuất hiện ở bên cạnh Phong Phi Vân.

Phong Phi Vân trố mắt nhìn, đột nhiên quay đầu lại.

Vẫn là lão nhân kia, nhưng khí tức trên thân lại hoàn toàn bất đồng rồi, uy nghiêm, bá đạo, hung lệ, trên người có được một cổ tà lực đáng sợ, tựa như một lão ma vậy.

Tóc trắng trên đầu hắn biến thành màu đen như mực, lưu động lấy tử vong chi khí, dài chừng hơn mười thước, trôi nổi trong không khí, như một thanh kiếm sắc bén vậy.

Phong Phi Vân có chút nuốt nước miếng một cái, phát hiện tóc trên đầu gia chủ Phong gia đời thứ nhất vậy mà hoàn toàn giống như đúc những sợi tóc trong các quan tài kia.

Trong lòng Phong Phi Vân toát ra một ý niệm đáng sợ, chẳng lẽ thi thể những liệt tổ liệt tông Phong gia kia đều là bị hắn ăn thịt sao?

Nghĩ tới đây, Phong Phi Vân da đầu run lên.

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Phong Phi Vân tế ra Lôi Hỏa Châu, lơ lửng ở lòng bàn tay, tùy thời chuẩn bị ra tay.

- Hừ, tiểu gia hỏa, thu linh khí của ngươi lại đi! Phong gia có thể xuất hiện một thiêu kiêu như ngươi rất không dễ dàng, ta không muốn ngươi chết trong tay ta đâu.

Lão nhân âm trầm nói, trong mắt lưu động lấy tà vân màu đen, trong miệng phun ra nuốt vào tử vong chi khí.

Phong Phi Vân nhìn thẳng hắn, cũng không có ý thu Lôi Hỏa Châu lại

Vạn Hương Sầm mặc vào một kiện áo bào trắng, bao lấy thân thể hương diễm mềm mại, gian nan di động bước chân, chống đỡ thân thể mềm mại suy yếu đi tới cạnh nhà tranh, vụng trộm nhìn chằm chằm vào hai người bên ngoài

Lão nhân có chút liếc qua nàng, sau đó khóe miệng lộ ra một tia cười tà dị, ống tay áo vung lên, xoáy lên một mảnh đám mây tử vong vô biên mênh mông cuồn cuộn:

- Đi thôi! Chúng ta cùng nhau quay lại Phong gia.

Lão nhân giẫm lên đám mây tử vong, bao vây lấy Phong Phi Vân và Vạn Hương Sầm bay lên trời mà đi.

Phần Sơn chi đỉnh, một mảnh đám mây màu xám bay lên, trên đám mây có ba bóng người đứng, hướng về phương bắc bay đi.

Ầm ầm!

Sau khi ba đạo thân ảnh kia bay đi, toàn bộ Phong gia lăng mộ tổ địa đã xảy ra biến hóa cực lớn, tử vong chi khí chảy ngược về trong Phần Sơn, biến mất sạch sẽ.

Vốn địa vực chung quanh ngọn núi đã biến thành tử vong tuyệt địa, nhưng bây giờ lại lần nữa toả sáng ra sinh cơ.

Chỉ có trên đỉnh Phần Sơn vẫn tràn ngập tử khí, huyết thác chảy xuôi, quỷ nha kêu to.

Đương nhiên tất cả biến hóa này, Phong Phi Vân cũng không thể nào biết được, bọn hắn đã bay ra ngoài ngàn dặm, xuyên thẳng qua trong tầng mây.

Gia chủ Phong gia đời thứ nhất lại trở nên tóc bạc mặt hồng hào, tiên phong đạo cốt, biểu lộ hòa ái, tựa như một vị trưởng lão hiền lành, đứng trên đám mây, hoa bào màu tím trên người đón gió mà ba, trên đỉnh đầu ngưng tụ lấy một mảnh linh mang tư thanh.

Đám mây dưới chân biến thành một mảnh lưu quang, từ trên bầu trời bay vút qua.

Phong Phi Vân không nói một lời đứng ở sau lưng lão nhân, trên mặt không lộ chút thần sắc nào, dù sao tu vị đối phương thực sự rất cao, hiện giờ cho dù muốn trốn cũng không trốn được.

- Thi thể Diêm Vương là từ dưới đáy Vũ Hóa Mộ Nguyên đào ra, lúc đào ra cũng không trọn vẹn, chỉ có một nửa thi hài, và một cái đầu lâu. Một nửa thi hài này bao gồm sống lưng, tay trái, đùi phải, ba cây xương sườn, còn có một tâm tạng, cộng thêm đầu lâu, tổng cộng là tám bộ vị.

Gia chủ Phong gia đời thứ nhất nói.

Phong Phi Vân cũng không biết hắn vì sao lại đột nhiên nói chuyện này, rất hiển nhiên đây đều là bí văn đỉnh cấp ở Tu Tiên Giới, người bình thường căn bản không có khả năng biết được.

Phong Phi Vân không nói chen vào, nghe hắn nói tiếp.

Quả nhiên, hắn lại nói:

- Trong thi thể Diêm Vương ẩn chứa có một cổ lực lượng khổng lồ, một cổ lực lượng siêu việt cự kình gấp trăm lần, một nghìn lần, mặc dù chỉ là một giọt Diêm Vương Hủ Huyết cũng có thể giết chết một vị cự kình. Mà những lực lượng này lại ẩn chứa trong tám bộ vị của tàn thi, nếu ai có được bất kỳ bộ vị nào trong đó đều có thể đạt được một loại lực lượng cường đại không gì sánh kịp.

Phong Phi Vân rốt cục nhịn không được hỏi:

- Vậy trên gốc cây Hóa Đạo Thụ kia treo chính là Diêm Vương hài cốt sao?

- Đúng vậy.

Lão nhân nhẹ gật đầu.

- Vì sao chỉ còn một cái sống và một cái đùi phải?

Phong Phi Vân hỏi.

Lão nhân nói:

- Cái này thì phải nói cho ngươi một câu chuyện. Vốn Diêm Vương thi hài là bị Tứ đại Tử Minh Vương phong ấn trong Tử Minh thi động, nhưng vào hơn một nghìn năm trước, đại khái là 1500 năm trước a! Có mấy nhân vật cấp bậc kiêu hùng của các thế lực lớn định liên thủ trộm Diêm Vương ra từ trong Tử Minh thi động, sau đó chia cắt Diêm Vương thi hài.

- Nhưng người mấy thế lực lớn kia trước sau phái đi trộm thi đều chết trong Tử Minh thi động, rất nhiều người ngay cả bóng dáng Diêm Vương cũng không trông thấy đã bị những Cản Thi Nhân cường đại kia gạt bỏ.

- Cuối cùng, bọn hắn rốt cục nghĩ tới một biện pháp có thể mang Diêm Vương từ trong Tử Minh thi động ra lại không cho thế nhân biết là bọn hắn gây nên.

Phong Phi Vân hỏi:

- Biện pháp gì?

- Dùng huyết dịch Dương Thần Thánh Thai Song Sinh Dị mở ra Dương Thần Thái Cực Quái, dùng lực lượng Thái Cực Quái triệu hồi ra một Cự Linh Dương Thần. Cự Linh Dương Thần cũng không phải sinh vật ở thế giới chân thật, căn bản không sợ lực lượng tà ác của Diêm Vương, hơn nữa thân cao ba trăm bảy mươi bốn mét, vô cùng to lớn, cự kình cũng không thể ngăn được lực lượng của nó.

Lão nhân nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.