Thân là điện hạ Sâm La Điện, có thể lâm vào cảnh bị đè nén như thế, quả thực khiến cho nàng nghiến răng nghiến lợi.
Biến thành tù nhân của bất luận kẻ nào, nàng cũng có thể không sợ hãi chỗ nào. Bởi vì nàng tin chắc không người nào dám động đến một sợi lông của nàng. Nhưng mà Phong Phi Vân cũng là một ngoại lệ.
Nàng không dám nửa phần đến gần Phong Phi Vân, không chỉ có là sợ hãi lây dính Diêm Vương Hủ Huyết trên người hắn, càng là sợ hãi bị hắn xâm phạm thân thể.
Sàn sạt!
Phong Phi Vân đang từ từ đi tới về phía nàng !
Tiên nhan Vạn Hương Sầm có hơi biến đổi, kìm lòng không đậu lui về phía sau mà nói:
- Phong Phi Vân, nếu như ngươi dám đụng đến một đầu ngón tay của ta, người của Phong gia các ngươi tất nhiên sẽ chết sạch.
Phong Phi Vân ngừng bước chân lại, sắc mặt tái nhợt, trán đổ mồ hôi, cười nói:
- Ta mặc dù đã không phải người Phong gia, nhưng nếu mà Phong gia bị diệt tộc, như vậy ta sẽ nhờ ngươi giúp ta sinh ra một Phong gia tộc nữa.
- Ngươi đừng hòng.
Vạn Hương Sầm nhắc tay lên, một chưởng đánh về phía ngực của Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân dễ dàng liền vặn lại cổ tay của nàng, cứ thế làm nàng ngã nhào trên mặt đất, ngã vào trong Hoàng Sa. Những hạt cát li ti chảy vào bộ ngực trắng nõn đầy đặn của nàng, chui vào cổ áo, chui vào ống tay áo, bắn toé đến toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2746267/chuong-617.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.