Dưới nửa vầng trăng, da thịt trên mặt nàng óng ánh tựa như ngọc, hàng mi như liễu, giống như nàng tiên từ Tiên Giới giáng xuống.
Liền vào lúc nàng tính toán quay về, từ phía sau truyền đến một tiếng ho khan của nam nhân, khụ khụ rất nặng. Tựa hồ phải moi hết lục phủ ngũ tạng từ trong thân thể ra ngoài.
- Ai?
Vạn Hương Sầm cả kinh, lại có người có thể không một tiếng động tiếp cận chính mình.
- Khụ khụ, một nam nhân để ngươi không cười nổi.
Trong bóng tối, chậm rãi đi ra một nam nhân có vẻ bệnh tật, ống tay áo che tại miệng, vẫn còn ho khan. Nhưng mà đôi mắt kia của hắn lại đặc biệt sáng ngời, sáng ngời tựa như hai ngôi sao lạnh.
Khóe miệng của hắn nhếch lên một nụ cười khẽ, cười đến khiến cho bất cứ một người nữ nhân nào trong thiên hạ đều sẽ sợ hãi trong lòng.
...
Màn đêm như làn sương lạnh giá, gió lạnh thổi bay áo khoác, trong không khí tràn ngập mùi vị đắng chát sơn dã của cây khổ chá.
- Là ngươi!
Vạn Hương Sầm mắt nhung chớp động tỏa ra màu sắc khác thường. Nàng nhìn chăm chú thiếu niên đi ra từ trong bóng tối này. Đôi tay ngọc thon thả chắp ở phía sau, từ lòng bàn tay tỏa ra một vầng ánh sáng. Nó biến thành cánh hoa linh khí màu hồng nhạt, sắc bén tựa như lưỡi dao, tỏa ra Hỏa Diễm.
Từ trong da thịt ngọc ngà của nàng tản ra một mùi hương thơm mát. Nàng đứng ở trên đỉnh núi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2746260/chuong-613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.