Âm thanh của hắn trầm xuống, liền bảo:
- Phong Phi Vân, nếu như ngươi quỳ trên mặt đất cầu xin chúng ta, chúng ta có lẽ sẽ đến chỗ Lệnh tướng quân nói mấy câu cầu tình giúp ngươi.
Tên tướng sĩ Thần Vũ Quân khác cũng là giữ nụ cười mỉa mai trên mặt, có chút cân nhắc nhìn chăm chú Phong Phi Vân.
- Ai! Ta vốn là không muốn giết người, các ngươi lại không nên ép ta.
Phong Phi Vân run rẩy vươn một tay ra, chậm rãi giơ lên. Sau đó hắn chém xuống, một cơn gió lạnh thổi qua trên phố cổ.
- Phốc!
Vị tướng sĩ Thần Vũ Quân đứng ở bên trái kia, cả người lập tức xé ra. Từ mi tâm đến dưới hông đều đặn chia thành hai mảnh, bắn máu ra tưới khắp mặt đất. Ngay cả trên mình con Kỳ Ngưu hắn cưỡi đều sinh ra một vệt máu, thân thể cao lớn nghiêng sang một bên rồi ngã xuống.
- Roạt roạt roạt!
Trên con đường cổ để lại một vết đao sâu chừng một thước. Từ dưới chân Phong Phi Vân, một mực kéo dài cho đến cuối phố, trên mặt đất tràn đầy đá vụn.
Đây là một đao do con ma ốm chém ra !
Vị tướng sĩ Thần Vũ Quân khác bị dọa đến toàn thân co rúm, trong mắt hiện rõ vẻ không thể tin được. Nếu không phải Thần Vũ Quân quanh năm rèn luyện thành ý chí không sợ hãi sinh tử, chỉ sợ giờ phút này hắn đều đã bị hù dọa rớt xuống khỏi từ Kỳ Ngưu.
- Phong Phi Vân, ngươi lại vẫn còn dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2746236/chuong-601.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.