Trương Phách Đạo bảo:
- Sư đệ, cùng ta quay về Võ Tháp đi! Võ Tháp có ta và sư phụ tọa trấn, ai cũng không dám làm gì ngươi.
Người mà Phong Phi Vân đắc tội cực kì nhiều, hiện nay hắn bị trọng thương không thể khỏi hẳn, những người đó liền không còn băn khoăn. Nếu như đã không còn Thần Vương bảo vệ, rất có thể hắn sẽ bị người làm nhục, sẽ bị người giết chết.
Đi Võ Tháp yên tâm thanh thản chờ chết, chính là lựa chọn tốt nhất.
Phong Phi Vân lắc đầu, cười nói:
- Đa tạ ý tốt của sư huynh, ta còn có rất nhiều chuyện nhất định phải đi làm. Hai năm cuối cùng này cũng không thể co đầu rút cổ trong Võ Tháp, bằng không chết cũng sẽ không cam tâm.
Trương Phách Đạo tính cách kì quặc nhưng là người trọng tình nghĩa, làm người cũng cực kì thẳng thắn. Sau khi nghe được những lời Phong Phi Vân đã nói thì không chỉ có không buồn, ngược lại vẫn còn vỗ đùi trầm trồ khen ngợi. Lão nói:
- Đây mới là sư đệ của Trương Phách Đạo ta. Mặc dù là sẽ phải chết cũng phải chết cho oanh oanh liệt liệt, làm một người đàn ông thực sự.
Phong Phi Vân cũng cười theo, vừa cười thì từ trong miệng liền tràn ra huyết dịch. Hắn lau khô huyết dịch, cười nói:
- Sư huynh chẳng lẽ sẽ không sợ Diêm Vương Hủ Huyết trên người của ta. Nghe nói đi gần ta quá, cũng sẽ bị gặp tai ách.
Trương Phách Đạo sắc mặt có hơi buồn bã, hắn nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2746232/chuong-599.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.