- Phong Phi Vân, ngươi biết tại sao ta lại giận ngươi không?
Kỷ Thương Nguyệt đi tới, ngồi ở trên đệm lá trúc bên cạnh đống lửa.
Nụ cười trên mặt Phong Phi Vân cứng đờ, hắn nói nghiêm túc:
- Mộ Dung Thác, chúng ta chính là bằng hữu tốt nhất.
- Bằng hữu tốt nhất? Hay thật, nếu là bằng hữu tốt nhất, vì sao ngươi một khi bị mất dấu tích chính là nửa năm?
Kỷ Thương Nguyệt có hơi nghiêng người, ném bộ nho bào trắng đang cầm trong tay sang, trả lại cho Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân đón lấy bộ nho bào, cười nói:
- Nửa năm nay ta đều tranh thủ tu luyện a! Chờ lần này quay về Vạn Tượng Tháp, định báo thù cho ngươi.
- Báo thù cho ta?
Kỷ Thương Nguyệt khinh thường nói.
Phong Phi Vân đứng dậy, nói với vẻ nghiêm túc:
- Không nói gạt ngươi, tiến vào Vạn Tượng Tháp ngày thứ nhất, Kỷ Phong liền khởi xướng khiêu chiến sinh tử với ta, lúc ấy ta mới có tu vi Thần Cơ sơ kỳ. Nhờ ngươi dùng bốn cân Linh Nhân tiên huyết trên người đổi lấy Linh Chi ngàn năm, trợ giúp ta trong một đêm đột phá cảnh giới Thần Cơ trung kỳ, dó đó mới không bị chết ở trong tay Kỷ Phong.
- Ngươi lại còn nhớ rõ!
Kỷ Thương Nguyệt nhẹ nhàng cắn môi. Mặc dù biết rõ tất cả điều này đều là tiến hành vì tranh thủ tín nhiệm của Phong Phi Vân, nhưng mà sau khi Phong Phi Vân nói ra những lời này, thì vẫn khiến cho nàng có hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2746180/chuong-573.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.