Có một quả Đan Linh Thạch này tương trợ, Phong Phi Vân có thể trực tiếp mở ra một trăm tòa mệnh huyệt. Hơn nữa Đan Linh Thạch rất loãng nên tốc độ hấp thu so sánh mười gốc Linh Thảo thì nhanh hơn.
Đôi mắt Nạp Lan Tuyết Tiên chớp chớp, nàng hỏi với vẻ rất là căng thẳng:
- Cái này, rốt cuộc đối với ngươi là có trợ giúp hay không?
Trong lòng Phong Phi Vân càng cảm động hơn. Hắn đậy Ngọc Hạp lại, rồi nói:
- Thật sự là có trợ giúp rất lớn. Tuyết Tiên, vì sao ngươi phải đưa ta vật quí giá như thế ?
Hàng mi của Nạp Lan Tuyết Tiên nhẹ nhàng rung động, khuôn mặt đỏ lên mà nói:
- Ta... Ta làm sao biết. Không thèm nghe ngươi nói nữa, Đại hòa thượng khẳng định sắp đuổi theo.
- Đuổi theo tới đây? Rốt cuộc chuyện đáng để ý đến thế sao?
Phong Phi Vân bật thốt lên.
Nạp Lan Tuyết Tiên đã xoay người chạy đi ra ngoài, tốc độ lao đi so sánh con thỏ còn nhanh hơn.
Bên ngoài miếu cổ vọng vào tiếng mắng của Tửu Nhục hòa thượng
- Nha đầu, ngươi ăn trộm Đan Linh Thạch của ta đi đưa cho tên Vương Bát Cao Tử Phong Phi Vân kia sao ?
- Ngươi không cần xen vào.
Nạp Lan Tuyết Tiên đáp.
- Đây chính là Đan Linh Thạch của ta, làm thế nào mà ta lại không được xen vào ?
Tửu Nhục hòa thượng hỏi.
- Nếu như ngươi mà muốn thu hồi Đan Linh Thạch, vậy ngươi trước cứ giết ta đi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2746115/chuong-540.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.