Danh tự này tại Bắc Cương phủ tuyệt đối có uy danh chấn thế, khiến vô số người run rẩy.
- Chưa nghe nói qua!
Phong Phi Vân nói.
- Ngươi...
Sở Cực Bắc nói.
Phong Phi Vân tiến vào tu tiên giới thời gian ngắn ngủi, ngay cả Nam Thái Phủ cũng chưa bước ra ngoài, đúng là chưa nghe qua tục danh của Sở Cực Bắc.
- Ngươi biết chỗ dựa sao lưng ta là ai không?
Phong Phi Vân đáp lại một câu.
Bên ngoài cửa gió lạnh thổi vào, ngọn lửa trong phật đăng sắp tắt.
- Thần vương!
Sở Cực Bắc nói.
- Đúng vậy chính là thần vương!
Phong Phi Vân cười nói.
Sở Cực Bắc giọng mỉa mai cười cười:
- NẾu như thần Vương đại nhân đích thân tới, Sở Cực Bắc ta tự nhiên không dám làm càn trước mặt lão nhân gia, một chữ cũng sẽ không nói, trực tiếp quay người rời đi. Nhưng mà thần Vương đại nhân không có ở đây...
- Lại nói một đời trẻ tuổi, chết sống có số, thần Vương đại nhân đức cao vọng trọng, sẽ không làm ra chuyện lấy lớn hiếp nhỏ.
Phong Phi Vân vẫn ngồi trước phật đăng trong nội đường, sắc mặt cũng có chút không tự nhiên, Sở Cực Bắc đúng là một nhân vật, thậm chí ngay cả thần vương cũng không thể dọa hắn.
Một bóng dáng màu đen đứng trước cửa miếu, nhìnnhìn qua đại quan thi tà và đệ tử Tử Minh thi động, nói:
- Việc này vốn không có nửa điểm quan hệ tới Phong Phi Vân, các ngươi không tìm địch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2746078/chuong-524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.