Chương trước
Chương sau
Đủ loại dấu hiệu cho thấy, Thiên Toán thư sinh cùng Tất Trữ Suất có quan hệ không tầm thường.

Quan hệ giữa ba người rất phức tạp.

Kỳ thật Phong Phi Vân biết ba người tới cùng nơi nào sao?

Thiên Toán thư sinh cũng không nói gì, Phong Phi Vân cũng không có hỏi.

Hai người tiếp tục đi về phía trước, phía trước càng lờ mờ, đi vào một không gian đá xám rậm rạp, vách tường như núi, điêu khắc huyễn vân, cấm pháp cùng trận pháp, một bước đi nhâm là tan thành mây khói.

Trên bệ đá đỏ sẫm xa xa, một đám lão giả râu tóc hoa râm ngồi ở đó, bọn họ bất động như núi, giống như vĩnh viễn không thay đổi.

Phong Phi Vân cảm giác được có thần thức quét qua người của mình, thập phần cường hoành, rất nhanh lại biến mất.

Hai người một đường đi về phía trước, xuyên qua một khu rừng đá, đi qua một huyệt động, đi vào một hạp cốc đầy tinh thiết, tám yêu nữ tà tông bị nhốt ở đây.

Đệ nhất mỹ nhân điện thứ ba Sâm La Điện, Bích Tiên Tiên áo xanh như vẽ, tóc đen như thác nước, dáng người yểu điệu, nàng xếp bằng trên bình đài cổ hình tròn, nhìn thấy Thiên Toán thư sinh cùng Phong Phi Vân đi tới, lập tức bay vút tới, một cây thứ huyết châm đâm tới hai người.

Nàng hận Phong Phi Vân thấu xương!

Ba!

Trong không khí sinh ra màn nước, Bích Tiên Tiên bị màn nước bắn ngược trở về, một lần nữa rơi vào bình đài tinh thiết.

Phong Phi Vân nhìn nàng cười cười, sau đó trực tiếp đi thẳng về phía trước.

Những yêu nữ tà tông này giết người như ngóe mỗi một người như bò cạp độc, xem nam nhân trong thiên hạ như đồ chơi, cho nên phải khiến các nàng si ngốc đau khổ mới được.

Thất điện hạ điện thứ bảy Sâm La Điện Vạn Hương Sầm, bị Thiên Toán thư sinh bố trí cạm bẫy, lại có Yến Tử Vũ tự mình ra tay, nhưng mà nàng suýt nữa đã đào thoát, cuối cùng nàng rơi vào ma thủ của tiểu tà ma.

Vạn Hương Sầm được tự do hơn nhiều lắm, đang ở trong động phủ trên bầu trời, đứng ở cửa động phủ nhìn chằm chằm vào phạm vi vài trăm mét bên dưới, Phong Phi Vân cùng Thiên Toán thư sinh trong mắt nàng nhỏ như kiến.

- Thiên Toán thư sinh, ngươi cho rằng có thể lừa gạt cả tà tông, trong tà tông cũng có tuyệt đại trí sư, nhất định đã biết được thủ đoạn của các ngươi.

Vạn Hương Sầm nói.

- Vạn cô nương không nên tức giận, hai ngày sau các vị sẽ có thể rời khỏi Ngân Câu Phường, nhưng mà...

Thiên Toán thư sinh cung kính cúi đầu, lộ ra vẻ nho nhã lễ độ.

- Nhưng mà cái gì?

Vạn Hương Sầm hừ lạnh nói.

- Đến lúc đó sẽ biết rõ!

Thiên Toán thư sinh không muốn trêu chọc điện hạ tà tông này, đối phương lai lịch không nhỏ, nếu như dẫn sát thần sau lưng nàng ra, phiền toái sẽ lớn lắm.

Thiên Toán thư sinh không có dừng lại, tiếp tục đi về phía trước, nhìn Phong Phi Vân nói:

- Những yêu nữ tà tông này đều có lai lịch lớn, tuy bắt giữ các nàng, nhưng mà không có chính thức tạo thành tổn thương với các nàng, bằng không sẽ chọc một đám lão ngoan đồng xuất hiện.

- Vạn Hương Sầm, rất không được, nghe đồn nàng là con tư sinh của động chủ thi động truyền thừa cổ xưa ở Bắc Cương, nếu thật sự nàng có cái gì, cho dù là Cự Kình cũng phải bỏ mạng trong ba ngày.

- Tuy lai lịch Bích Tiên Tiên không bằng Vạn Hương Sầm, nhưng mà cũng có gia gia là nửa bước Cự Kình, có địa vị cực cao trong điện thứ ba.

Một đời tuổi trẻ tranh phong, tuy thế hệ trước không thể nhúng tay, nhưng nếu gặp phải người cực kỳ bao che khuyết điểm, vậy sẽ chọc chuyện lớn lắm.

Thi động cổ xưa ở Bắc Cương xác thực khủng bố, Phong Phi Vân cũng đã nhìn thấy thủ đoạn của cản thi nhân, đều không phải tầm thường.

Trong lòng Phong Phi Vân chấn động, vội vàng nói

- Lục Ly Vi sẽ không có bối cảnh gì chứ?

Bước chân Thiên Toán thư sinh dừng lại, nhìn qua Phong Phi Vân thật sâu, nhíu mày trầm tư một chút, nói:

- Nếu không ngươi thỉnh thần vương ra mặt, đi Phổ Đà sơn cầu hôn, có lẽ dùng mặt mũi của thần vương sẽ có chuyển cơ.

Phong Phi Vân hơi sững sờ:

- Nói đùa sao!

Thiên Toán thư sinh lắc đầu:

- Cả Thần Tấn vương triều có ba người là trí sư đỉnh cấp, trong đó một người ở Cổ Cương Phủ, phụng thiên bộ Cảnh Phong đại trí sư, thứ hai ở trên Phổ Đà sơn.

- Người thứ ba là ngươi?

Phong Phi Vân nói.

Thiên Toán thư sinh gật gật đầu,

- Phổ Đà sơn rốt cuộc là nơi nào?

Phong Phi Vân hỏi.

- Nghe nói qua Thái Thượng Đoạt Mệnh Cung chưa?

Thiên Toán thư sinh nói.

- Tổ chức sát thủ đệ nhất thiên hạ, người gặp người sợ, người người sợ hãi, ngay cả mạng Cự Kình cũng dám mua, đã từng đỉnh phong một thời đại, còn ám sát qua một vị Tấn đế, nhưng mà lại thất bại.

Phong Phi Vân làm sao không nghe qua tổ chức này chứ.

- Không, có một lần thành công.

Thiên Toán thư sinh nói.

- Cái gì?

Phong Phi Vân vô cùng kinh ngạc, nói:

- Thế nhưng mà sách cổ ghi lại vị Tấn đế này không chết trong tay Thái Thượng Đoạt Mệnh Cung, bởi vì tại thời đại đó không ai có thể giết được nàng, nàng là chết trong tay của mình.

Thiên Toán thư sinh lắc đầu nói:

- Đối với Thái Thượng Đoạt Mệnh Cung mà nói, cũng không phải chỉ có thần binh linh khí có thể giết người. Nữ đế chết đúng là Thái Thượng Đoạt Mệnh Cung gây nên.

Thiên Toán thư sinh có chút kiêng kị, trong ống tay bắn ra hào quang màu trắng, ngăn cách địa vực này, nói ra một đoạn bí tân.

Hai ngàn năm trước, nữ đế "Long Khương Linh ", kinh thái tuyệt diễm, đương thời vô địch, nhưng lại đột nhiên băng hà, chết trong đế cung, trở thành một đoạn bí sử không người nào biết, ai có thể ngờ tới trong đó lại có bóng dáng của Thái Thượng Đoạt Mệnh Cung.

Trong hoàng gia có lẽ có lỗ thủng gì đó, nhưng bởi vì giữ gìn danh dự hoàng gia, chỉ có thể che dấu sự thật, không có người bình thường nào biết cũng là chuyện bình thường.

- Nói như vậy, Thái Thượng Đoạt Mệnh Cung nằm ngay trên Phổ Đà sơn?

Trái tim Phong Phi Vân đập mạnh, vận khí sẽ không đen như thế a, nếu như chọc một đám sát thủ đệ nhất thiên hạ, như vậy đúng là không có ngày tốt lành.

Thiên Toán thư sinh lại lắc đầu, nói:

- Thái Thượng Đoạt Mệnh Cung cũng phải nghe lệnh của Phổ Đà sơn!

Lại nói:

- Thái Thượng Đoạt Mệnh Cung, Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu, Thiên Nhai Nô Đãi Tràng, chủ nhân chính thức sau lưng chính là người của Phổ Đà sơn.

Phong Phi Vân nghe xong có xúc động muốn thổ huyết!

Thái Thượng Đoạt Mệnh Cung là tổ chức sát thủ đệ nhất thiên hạ, không biết có bao nhiêu người hung ác kiếm cơm bên trong.

Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu, là thiên hạ đệ nhất, nhưng thật sự không đơn giản chỉ là một tửu lâu

Thiên Nhai Nô Đãi Tràng là chợ giao dịch nô lệ lớn nhất, cả Thần Tấn vương triều mấy chục ức nô lệ, cơ hồ có một nửa nằm trong tay Thiên Nhai Nô Đãi Tràng.

- Phong huynh, ngươi thế nào?

Thiên Toán thư sinh kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân.

- Không có gì, không có gì... Chỉ cảm thấy giật mình mà thôi.

Phong Phi Vân bình tĩnh cười cười.

- Tuy vị kia trên Phổ Đà sơn bối phận còn cao hơn thần vương, nhưng mà có quan hệ không tầm thường với thần vương, nếu như thần vương ra mặt, việc này cũng không phải không thể giải quyết. Dùng thân phận thiên tài cấp sử thi của Phong huynh, nếu thật sự muốn lấy Lục Ly Vi, vị đó của Phổ Đà sơn không chừng sẽ đồng ý.

Thiên Toán thư sinh nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.