Ca, ngươi giận sao?
Tiểu tà ma hấp tấp chạy tới trước người Phong Phi Vân, con mắt nháy nháy, có nước mắt hiện ra, nói:
- Ca, ngươi cười được không, tiểu Khanh Khanh chỉ đùa với ngươi, lần sau không so sánh ngươi với con ba ba nữa.
Phong Phi Vân biết rõ tiểu nha đầu này thập phần nguy hiểm, tùy thời có thể ra tay đánh chết mình, nhưng có đôi khi thật sự xem nàng trở thành thân sinh muội muội của mình.
Loại cảm giác này không cách nào dùng lý trí phân tích được.
Phong Phi Vân cười cười!
Nhìn thấy Phong Phi Vân cười, tiểu tà ma cũng cười rộ lên, sôi nổi đi ở phía trước, nói:
- Kỳ thật ta vừa rồi mới gặp một người...
- Ai?
Phong Phi Vân hỏi.
- Tất ca!
Tiểu tà ma thần cười thần bí.
- Tất Trữ Suất!
Phong Phi Vân hơi kinh ngạc, nói:
- Kẻ cắp kia ở Thiên Hoa cổ thành, lại không biết có bao nhiêu tu sĩ không may a.
- Nhưng mà bây giờ người xui xẻo chính là hắn!
Tiểu tà ma nói.
Phong Phi Vân lắc đầu, nói:
- Người có thể làm cho hắn xui xẻo, không nhiều!
- Mỗi người đều nhất định có một khắc tinh, cho dù là kiêu hùng lãnh khốc nhất thiên hạ, phía sau lưng cũng nhất định có một nữ nhân, có thể làm cho hắn rơi lệ, có lẽ là hồng nhan tri kỷ của hắn, cũng có lẽ là mẹ hắn, càng có lẽ là con gái hắn.
Tiểu tà ma nhãn trong mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2746002/chuong-487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.