Chương trước
Chương sau
Tiếng gió gào thét, tựa như cự thú hí dài!

Phong Phi Vân giơ tay lên chiến đao trong tay, tùy ý bổ một đao lên bầu trời, một đạo đao lãng dài hơn mười thước cuốn ra, ánh đao màu trắng tựa như một mảnh trăng lưỡi liềm.

PHỐC!

Một mảnh huyết hoa trên trời rơi xuống, tựa như một mảnh huyết vũ.

Chỉ trong tích tắc, Thiên Địa liền lại quay về bình tĩnh, thân thể Chu Long đã không thấy nữa, ngay cả thi thể cũng không để lại, vỡ vụn trở thành hạt mưa, hạt mưa huyết sắc.

Chỉ một đao tùy ý, không có bất kỳ linh thông nào, cũng đã có một loại uy lực vô kiến bất phá.

Vèo, vèo, vèo!

Không có bất kỳ gián đoạn, sâu trong gió tuyết, lại có ba đạo hắc ảnh giết ra, vẫn là tuyệt định thiên tài của Sâm La đệ thập điện, ba người như sao chổi đụng mặt đất, thế tới cực kỳ đáng sợ, mang đến cho người ta áp lực vô hạn .

Trên người bọn họ không có bất kỳ khí tức tánh mạng nào cả, nhưng lại lại có huyết khí cuộn trào của sinh vật có huyết nhục!

Đây tuyệt đối không phải nhân loại!

Phong Phi Vân tròng mắt hơi híp, thông qua Phượng Hoàng Thiên Nhãn, đã nhìn thấu bản chất của ba "Người" này, chính là ba tôn "Dị Hình Dị", thuộc về một trong Dương Giới tam dị.

Bản thể bọn hắn rất khác với thân thể nhân loại, thân cao 10m, mọc ra chín cái đầu người, đôi cánh tay dài đến quá phận, đến bảy, tám mét, cơ hồ có thể chạm đến đến vị trí đầu gối.

Đương nhiên ba tôn Dị Hình Dị lại có chỗ bất đồng, một tên không có miệng, một tên không có lỗ tai, một tên không có lỗ mũi, không phải là Dị Hình Dị thân thể hoàn toàn giống nhau như Quý Tâm Nô và Quý Tiểu Nô.

Trên người chúng nó bị một cổ lực lượng thần bí bao phủ, che dấu bản tướng bọn hắn lại, bao phủ trong áo đen, thân thể không khác nhân loại lắm.

Ba tôn Dị Hình Dị che dấu bản tướng, lại không dấu được chín chín đôi mắt tối như mực dưới áo choàng đen của bọn chúng, chỉ là ngoại nhân đều cho rằng đây là linh thông quỷ dị của Tà Tông, cũng không đa nghi.

Khí tức trên thân ba tôn Dị Hình Dị đều cường đại hơn Chu Long, ba người liên thủ, dưới Thiên Mệnh, cơ hồ không có bất kỳ có thể chống đở được.

Bá!

Phong Phi Vân giương đao chém qua, cây mai trên đỉnh đầu có vô số phiến cánh hoa mai đã rơi vào trên thân đao, lưỡi đao vung lên, một mảnh đao lãng quấn ba tôn Dị Hình Dị mặc hắc bào này vào trong đao khí

Ba tôn Dị Hình Dị cũng biết đao khí đối phương lợi hại, áo đen trên người phồng lên, có một đạo hắc vụ lượn lờ chung quanh thân thể bọn hắn, ba "Người" này thật giống như hóa thành ba phiến bầu trời màu đen vậy.

Trên mỗi một mảnh bầu trời màu đen đều có chín ánh mắt, tựa như ngôi sao sáng chói trong bầu trời đêm vậy.

Ba phiến bầu trời màu đen chặn một đao kia của Phong Phi Vân, nhưng vẫn truyền đến ba tiếng kêu thảm thiết!

Ba phiến bầu trời màu đen cực lớn co rút lại, lại biến thành hình người, chỉ là chín ánh mắt của bọn hắn đều bị cánh hoa mai đâm nát, trên mặt tràn đầy máu đen.

Chín ánh mắt đều mù!

Sau khi mù mắt, ngược lại đã khơi dậy hung tính của bọn hắn, chúng phát ra tiếng kêu tựa như dã thú vậy, một tên Dị Hình Dị trong đó trước hết đánh ra một chưởng, cánh tay to hơn cả thùng nước, dài đến bảy, tám mét.

Oanh!

Chỗ Phong Phi Vân vừa đứng bị nó một chưởng đánh vụn.

Thân thể Phong Phi Vân xuất hiện ở bên ngoài hơn mười trượng, vừa đứng vững, cánh tay cực lớn của tôn Dị Hình Dị thứ hai đã thăm dò hư không, đánh tới phía hắn.

Lực lượng ẩn chứa trong thân thể ba tôn Dị Hình Dị này thập phần cường đại, so với tám ngưu chi lực, cũng cao hơn ra một bậc.

Phong Phi Vân không hề lui, cứ đứng ở nguyên tại chỗ, duỗi ra một cánh tay, vậy mà đón lấy một chưởng này của đối phương.

Cánh tay của hắn so với cánh tay của ba tôn Dị Hình Dị này quả thực chẳng khác gì que diêm, mang đến cho người cảm giác đụng nhẹ một cái sẽ gãy.

BA~!

Một cánh tay bảy, tám mét bị vừng vàng tiếp được, sau đó bị xé nứt xuống, tôn Dị Hình Dị đầu tiên cánh tay đứt gãy, bị vung bay ra ngoài.

PHỐC!

Một đạo ánh đao hiện lên, thân thể liền vỡ thành hai mảnh, huyết dịch màu đen nhuộm trời cao.

Nắm đấm của Phong Phi Vân tựa hồ đáng sợ hơn, một quyền đánh cho cánh tay tôn Dị Hình Dị thứ hai đứt gãy, xương cốt nứt thành năm đoạn.

Hắn thả người bay lên, một cước dẫm nát đỉnh đầu nó, tiếng xương cốt vỡ vụn vang lên liên tiếp, từ đỉnh đầu tôn Dị Hình Dị thứ hai một mực nổ đến cahân, sau đó thân thể liền như một đoàn thịt nhão, co quắp trên mặt đất.

Chiêu số vô cùng đơn giản, hai tên Dị Hình Dị đã mất mạng tại chỗ, tôn Dị Hình Dị thứ ba điên cuồng gào thét một tiếng, miệng hóa thành lớn như một miệng giếng cổ, có một cổ hấp lực khổng lồ từ trong miệng hắn truyền ra, như muốn nuốt lấy Phong Phi Vân vậy.

Phong Phi Vân duỗi ra một ngón tay, điểm về phía trước một vầng sáng màu đen, tôn Dị Hình Dị thứ ba lập tức biến thành một cái xác khô, tất cả hơi nước trong thân thể đều xói mòn, bị Hắc Thủy Thuật luyện hóa mất.

Người ở ngoài thấy thì bọn hắn chính là ba vị tuyệt đỉnh thiên tài của Sâm La Điện đệ thập điện, tu vị còn cường hãn hơn cả hùng chủ một đời tuổi trẻ, nhưng chỉ trong hai, ba chiêu liền đều bị mất mạng trước mặt vị Thần Võ Quân Thiên phu trưởng này.

PHỐC!

PHỐC!

PHỐC!

Ba cổ thi thể này bạo liệt ra, biến thành nùng huyết màu đen, thấm vào lòng đất, có người đang hủy thi diệt tích, không muốn để cho người khác phát hiện Sâm La Điện đệ thập điện có liên hệ với Dương Giới tam dị.

Ra tay chính là Nạp Lan Tuyết Táng, cũng chỉ có hắn mới có thực lực kia, hủy thi diệt tích ở trước mặt Phong Phi Vân.

- Vị Thần Võ Quân Thiên phu đại nhân này quả thực quá cường đại, ngắn ngủn một phút đồng hồ đã có bốn vị tuyệt đỉnh thiên tài Thần Võ Quân Thiên phu chết ở trong tay của hắn.

Rất nhiều người đã thay đổi cách xưng hô với hắn thành Thiên Phu đại nhân.

- Đáng tiếc có tài nhưng không gặp thời, tu vi như thế chỉ có thể làm một nghìn người chi trưởng. Sau ngày hôm nay, nhất định sẽ có rất nhiều thế lực lớn duỗi ra cành ô-liu với hắn, thu hắn làm môn hạ.

Một Thần Võ Quân Thiên phu trưởng, tu vị vậy mà khủng bố như vậy, đánh giết hung nhân Tà Tông như tàn sát heo chó, một cái quân hàm Thiên phu trưởng cũng không tránh khỏi quá ủy khuất hắn rồi.

Tuy rằng rất không thể tưởng tượng nổi, nhưng trong lịch sử cũng không phải không có chuyện như vậy, một ít tuyệt thế thiên tài sinh ra lùm cỏ, khắc khổ tu luyện, kỳ ngộ không ngừng, nhưng vì sinh ra hèn mọn, chỉ có thể dấn thân vào quân ngũ mới có thể trở nên nổi bật.

Vị Thần Võ Quân Thiên phu trưởng này có lẽ chính là một thiên tài vô địch bị mai một trong quân ngũ, tương lai có thể trở thành người hùng uy chấn thiên hạ.

Bọn người con trai trưởng Hổ Thiên Hầu, Tam vương tử Đại Thực quốc đều lộ ra lòng yêu tài, nếu không tiếc bất cứ giá nào, thậm chí còn không tiếc thỉnh Hổ Thiên Hầu và Đại Thực quốc chủ ra mặt cũng muốn thu hắn vào môn hạ của mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.