Chương trước
Chương sau
- Ân oán giữa Vạn Tượng Tháp và Tà Tông, ba tháng sau, bên bờ Thánh Hồ tự nhiên sẽ quyết một trậnsống mái, ai là Vương, ai là Khấu, đến lúc đó, tự nhiên sẽ thấy rõ ràng. Hôm nay vô luận là ai, chỉ cần có thể ở cảnh giới Thần Cơ Đại viên mãnxưng Vương, vậy thì có thể lấy đi năm gốc linh thảo.

La Phù công chúa rốt cục lên tiếng.

Hồng Ma Phương đứng ở giữa sân, ánh mắt cố ý nhìn quét qua những đệ tử Vạn Tượng Tháp kia, cười nói:

- Hôm nay xem ra chính là sân khấu để Tà Tông ta xưng bá, Vạn Tượng Tháp quả thực không tìm ra ai có thể đánh một trận, ta mới dùng nằm phần lực lượng đã trấn áp được sáu tên nghịch thiên tài tuấn Vạn Tượng Tháp...

- Ta đến đánh với ngươi.

Trác Quý Văn thật sự nghe không nổi nữa, nho y màu trắng trên ngườiphồng lên, vèo một tiếng, cũng đã bay đến trên đỉnh đầu Hồng Ma Phương,một cái đại thủ ấn đè xuống.

Trác Quý Văn chính là Tam vương tử Đại Thực quốc, từ nhỏ đã thiên tư hơn người, gia nhập Vạn Tượng Tháp tu hành, tu vị càng thêm cao tuyệt,chính là hùng chủ một đời tuổi trẻ của Vạn Tượng Tháp.

Đệ tử Vạn Tượng Tháp cũng biết sự cường đại của Trác Quý Văn, cơ hồ chưa từng bị bại, có hắn ra tay, nhất định có thể đè ép khí diễm hung hăngcàn quấy của Tà Tông xuống.

Oanh!

Hồng Ma Phương chân đạp một mảnh mây lửa, phóng lên trời, trên ngườitriển khai khí tượng "Xích Hà Thiên Hải", thân thể như là biến thành một mảnh thanh thiên, có từng mảnh mây lửa trôi nổi trên đỉnh đầu, tựa nhưLạc Nhật Xích Hà, vừa giống như Địa Tâm Hỏa Hải.

Trác Quý Văn nào ngờ Hồng Ma Phương lại cường đại như vậy, thân có khítượng, lệ khí khiếp nhân tâm, mới một phát tay, đã bị một đạo hỏa lãngđánh trúng, khiến đầu tóc bị đốt trọi một đám.

La Phù công chúa cau mày, nhẹ khẽ lắc đầu, giống như có lẽ đã thấy được kết quả.

Quả nhiên cũng không lâu lắm, Trác Quý Văn liền bị "Hám Thế Lục Diễm"của Hồng Ma Phương đánh trúng, nửa người đều thiêu đốt lên, huyết nhụckhông ngừng chủ xuống.

Trác Quý Văn trong lòng hoảng hốt, "Hám Thế Lục Diễm" quả thực khủng bố, thậm chí ngay cả hộ thể Thần Vân cũng không thể ngăn trở.

Cứ như vậy thất thần, Hồng Ma Phương vỗ chưởng xuống, ẩn chứa tám ngưuchi lực, đánh cho Trác Quý Văn miệng lớn thổ huyết, trên người nứt rabảy, tám đạo miệng máu, thân thể thiếu chút nữa đã phân liệt..

Một vị hùng chủ một đời tuổi trẻ nằm trên mặt đất, chỉ không ngừng ho ra máu, bò cũng không đứng dậy được.

Toàn trường nghẹn ngào!

Trác Quý Văn chính là người thừa kế tương lai của Đại Thực quốc, là đệnhất cao thủ một tòa thần tháp thánh địa, rất nhiều người đều nghe quatên của hắn, nhưng hắn vẫn thất bại, vô cùng thê thảm .

Là Tà Tông cường đại đến tình trạng vô địch? Hay thật là đệ tử Vạn Tượng Tháp quá mức bất lực?

- Ha ha! Vạn Tượng Tháp bảy chiến bảy bại, thánh địa đệ nhất thiên hạchó má gì chứ, chỉ có thể liếm cho Tà Tông thôi, ha ha, không, liếm chân cũng ngại đầu lưỡi quá lớn... Ah!

Một tên đệ tử Tà Tông đang cười dài, đột nhiên bị một tia ánh mắt trừngchết, bành một tiếng, té trên mặt đất, đầu cũng trực tiếp nổ tung.

Đây là một đạo thiên mục, hào quang sắc bén như kiếm!

Một tia ánh mắt, có thể trừng chết một đệ tử Tà Tông, hơn nữa còn không ai phát hiện ra ánh mắt đó là từ hướng nào.

- Ai nói Vạn Tượng Tháp không ai có thể đánh một trận?

Một âm thanh lạnh như băng vang lên, chấn nhiếp tại chỗ.

Phong Phi Vân linh giác khẽ động, ánh mắt hướng về phía rừng mai ở xa xa, khóe miệng có chút nhảy lên, hắn vậy mà đã đến.

- Người nào lén lén lút lút, còn chưa lăn ra đây?

- Chỉ là loại dấu đầu lộ đuôi, lá gan chuột nhắt thôi...

PHỐC!

PHỐC!

PHỐC!

Lại mấy tia ánh mắt cách không bay ra, xuyên thủng mấy tên đệ tử Tà Tông cảnh giới Thần Cơ Đại viên mãn, toàn bộ đều là trái tim vỡ nát, ngãnhào xuống đất.

Mấy vị điện hạ Tà Tông muốn xuất thủ cứu giúp, nhưng cũng không kịp, ánh mắt này thật sự quá kinh khủng, giống như con mắt của U Minh Quỷ Vươngvậy.

Đây là một loại cảm giác hít thở không thông, không khí cũng phảng phất như đọng lại!

Qua trong giây lát đã có bốn gã đệ tử Tà Tông nằm trong vũng máu, mộttên đầu bị nổ nát, ba tên trái tim bị xuyên thủng, nhưng lại không thấyđược người ra tay ở phương nào?

Chỉ là một tia ánh mắt, ánh mắt thật đáng sợ!

Đệ tử Tà Tông đều không dám nói tiếp nữa, thật giống như miệng bị phongbế vậy, mấy tên đệ tử Tà Tông vừa rồi cũng là vì không để ý miệng mồmcho nên mới ngã trên mặt đất.

Áo đen trên người Hồng Ma Phương cũng bị gió lạnh cuốn bay lên, trongđôi mắt lưu động thần hoa, quét nhìn tứ phương, trầm giọng nói:

- Xem ra là tuyệt đại anh kiệt của Vạn Tượng Tháp đã đến, Hồng Ma Phương ta ngược lại rất muốn chiếu cố ngươi đấy.

Hồng Ma Phương tuy rằng hào khí vạn trượng, sát khí mười phần, nhưngtrong lòng lại không bình tĩnh như vậy, hắn rất sợ người đến chính làYêu Ma Chi Tử, dù sao ở dưới Bán Đạp Sơn, tràng cảnh Hoàng Đạo Nam vàHắc Phong Nham chết ở trong tay Phong Phi Vân hắn vẫn còn nhớ rõ ràng.

Hừ! Cho dù đến chính là Yêu Ma Chi Tử, ta cũng cũng không phải là không có cơ hội thắng!

- Ngươi... Không đủ tư cách!

Thanh âm này không phải thanh âm của Yêu Ma Chi Tử.

Hồng Ma Phương trong lòng lập tức bình tĩnh, cũng đúng, Yêu Ma Chi Tử đã chơi Bạch Như Tuyết, đắc tội với toàn bộ Tà Tông, hắn căn bản không dám tới Thiên Mai trang viên.

- Vậy ngươi tới thử xem ta có tư cách không!

Hồng Ma Phương trong lòng càng thêm không sợ, trên lưng mây lửa ngấttrời, dị tượng "Xích Hà Thiên Hải" lần nữa triển khai, hắn đã theo thanh âm vừa rồi tìm ra được phương vị của người nọ. đánh ra một đạo thủ ấn,một mảnh mây lửa liền áp xuống trong rừng mai kia.

Nhưng phiến mây lửa kia còn chưa đánh xuống, lại là một đạo ánh mắt lạnh lùng xuyên qua mây lửa, cách một phiến hư không, đâm vào trên bàn tayHồng Ma Phương.

Tia mắt kia dĩ nhiên là từ một phương hướng khác bay ra !

- Là ta phán đoán sai lầm, hay là tốc độ của đối phương đã nhanh đến mức vượt qua tốc độ ra tay của ta?

Trên ngón tay Hồng Ma Phương có máu tươi nhỏ xuống, may mắn thu chưởng nhanh, bằng không thì bàn tay hắn đã phế đi rồi.

Huyết dịch theo đầu ngón tay chảy xuống, đát đát nhỏ trên mặt đất.

Chúng anh kiệt Vạn Tượng Tháp, Tam vương tử Đại Thực quốc, con traitrưởng Hổ Thiên Hầu, Mộc Đàm Thiên, Mộc Thuyết, giờ phút này đều hai mặt nhìn nhau, đến rốt cuộc là vị thiên kiêu nào của Vạn Tượng Tháp?

Tam vương tử Đại Thực quốc vừa rồi đã thảm bại trong tay Hồng Ma Phương, mấy người khác tu vị cũng không sai biệt với hắn lắm, biết rõ Hồng MaPhương tuy rằng cuồng ngạo, nhưng tu vị lại thuộc cấp bậc đỉnh tiêm.

Thậm chí có người một chiêu đả thương Hồng Ma Phương, tu vị này cũng quá cường đại đi.

Liễu Thuận Phong cười nói:

- Hồng Ma Phương, ngươi lại bị một tên đệ tử Vạn Tượng Tháp kích thương, buổi tối hôm qua vất vả quá độ trên bụng nữ nhân rồi sao?

- Ha ha! Ai bảo nữ nhân Vạn Tượng Tháp đều thủy nộn như vậy chứ!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.