- Đông Phương chủ sự thật sự khách khí, ta chỉ là một tên Thần Vũ Thiên Phu nho nhỏ thôi.
Phong Phi Vân bắt đầu cẩn thận.
- Chỉ cần là người đi vào Ngân Câu phường tiêu tiền, mặc dù chỉ là một tên ăn mày, đó cũng là đại gia.
Đông Phương Nhất Dạ vẫn nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân cười, đôi mắtkia tựa hồ có thể nhìn thấu thiết giáp trên người Phong Phi Vân vậy.
- Khó trách Ngân Câu phường phú khả địch quốc!
Phong Phi Vân nói.
- Ai bảo chúng ta là người làm ăn. Người làm ăn có thể kiếm tiền, cũng là người có thể xem khách hàng là đại gia.
Đông Phương Nhất Dạ cười nói.
- Nhưng đến cuối cùng, mọi người mới phát hiện, đại gia chính thức lại các ngươi.
Phong Phi Vân cũng cười.
Sau khi trầm mặc nửa ngày, hai người đều nở nụ cười.
Đông Phương Nhất Dạ mời Phong Phi Vân vào trong Ngân Câu phường, bêntrong càng thêm khoáng đạt, trang trí vàng son lộng lẫy, tựa như mộttòa hoàng cung cổ điện vậy.
Ngân Câu phường thật sự là lớn đến thần kỳ, có cầu thang một mực kéo dài lên trên, cũng không biết tổng cộng có bao nhiêu tầng nữa.
- Không biết Thiên Phu đại nhân muốn mua thứ gì?
Đông Phương Nhất Dạ hỏi.
- Thiên niên linh thảo.
Phong Phi Vân nói.
Đông Phương Nhất Dạ dừng bước, lần nữa đánh giá Phong Phi Vân một phen, đôi mắt sắc bén kia hào quang cũng càng thêm sáng chói.
- Chẳng lẽ Ngân Câu phường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2745955/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.