Phong Si vẫn cứ vậy yên tĩnh đứng cạnh mộ huyệt, một con mèo con màu trắng từ trong huyệt mộ bò ra, nhảy lên đầu vai của hắn lên, "Meow", con mắt mèo con nhìn qua phương xa, nhìn ra tu sĩ ở dưới núi không có chút sợ hãi.
Trong núi độc đứng một cổ thi, đổ thiên hạ, chấn nhiếp mọi người, vô luận là Tà Tông, chính đạo, Cản Thi Nhân, không một ai dám tiến lên một bước, ngay cả động cũng không dám động chút nào.
Đây là tư thế oai hùng bực nào chứ? Chính như một người đã đủ giữ quan ải, vạn phu đều khiếp sợ!
- Các ngươi xem, áo giáp trên người hắn trên đó còn khắc một văn tự cổ xưa, đó là một chữ "Phong"
Không biết yên lặng bao lâu, rốt cục có người quát to một tiếng, chỉ vào bạch khái nam tử trong Bán Đạp Sơn kia.
- Áo giáp trên người hắn thập phần tương tự với áo giáp của Phong gia hộ pháp đường, chẳng lẽ hắn khi còn sống chính là một nhân vật kinh thiên vĩ địa của Phong gia sao?
- Không có khả năng, Phong gia tuy rằng ở Nam Thái Phủ coi như tương đối cường đại, nhưng trong toàn bộ Thần Tấn vương triều lại không thể lên được mặt bàn, làm sao có thể đản sinh ra một vị nhân vật tuyệt thế như thế chứ?
Một vị trưởng lão Tà Tông quả quyết bác bỏ.
Phó điện chủ của Sâm La Điện đệ tứ điện nói:
- Ta đã đoán được hắn là ai, đích thật là một vị thiên kiêu của Phong gia, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2745948/chuong-458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.