Đây là một tòa ác sơn tràn đầy Thi Tà, phạm vi ba trăm dặm, hiểm sơn ácthủy, quả thực không dưới một tòa tuyệt sát tử địa cổ xưa, Phong Phi Vân quả thật vạn phần không muốn quay lại đây.
Tinh Hà đầy trời, sáng chói mà vĩnh hằng, mặc dù trời tuyết bay liên tục cũng không cách nào khiến cho ngôi sao ảm đạm.
Dưới Bán Đạp Sơn, gió lạnh phần phật, ngay cả tuyết rơi trên bầu trời cũng mang theo một cổ mùi máu tươi.
- Đã đến!
Phong Phi Vân đứng trong tuyết, phun ra một ngụm khí màu trắng.
Tinh Hà run lên, tinh quang đầy trời cuốn ngược xuống quay lại thiên mạc
Trên đỉnh kỳ ngưu, Nữ Ma cũng mặc nho y màu trắng, trên người ánh sáng chói lọi trong suốt, giống như một chiếc tiên đăng trong bóng tốivậy.
Đôi mắt không chút cảm xúc của nàng chậm rãi mở ra, nhìn chằm chằm vàoBán Đạp Sơn như Cự Thú nằm ngang, con mắt cong cong có chút nhíu lại,mang theo vài phần hàn mang.
Bán Đạp Sơn thật sự rất cao lớn, đứng dưới chân núi, trước mắt, tất cảánh mắt đều bị sơn thể ngăn trở, thật giống như đứng ở dưới thần bíchkết nối với Cửu Thiên vậy, khiến người có một loại cảm giác hít thởkhông thông.
- Ta đưa ngươi đến Bán Đạp Sơn, cũng đến lúc nên mỗi người một ngã rồi.
Phong Phi Vân buông lỏng khóa sắt trong tay, 'Rầm Ào Ào', sờ lên cái mũi tràn đầy lân phiến của kỳ ngưu, cự thú vốn hung mãnh giờ phút này lạidịu dàng ngoan ngoãn giống một chú nghé con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2745930/chuong-450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.