Trong thiên địa còn có thikhí chí cao vô thượng tỏa ra, cơ hồ tất cả thi tà đều quỳ xuống, chỉ cótàn thi Tứ Phương Thiên Hầu còn đứng thẳng, sừng sững trên vách đá.
Không, còn có một bóng trắng đứng trước khe núi, hai mắt đạm mạc nhìnqua phương bắc, bóng dáng này mặc thần khải màu trắng, giống như lãng tử tịch mịch tìm đường trở về nhà.
Phong Si tịch mịch như tuyết.
Im ắng và thê lãnh!
- Lực lượng này... Khí tức này...
Phong Phi Vân nhìn qua núi cao mây khói lượn lờ, nhưng lại càng khắc nghiệt hơn trước.
Nữ ma vẫn còn ở lại Bán Đạp Sơn sao?
Trên ngón tay Phong Phi Vân đeo miểu quỷ ban chỉ tự hành chuyển động,sáu bức bản đồ cổ nhấp nháy liên tục, nó giống như cảm nhận được khí tức thanh đồng linh thuyền.
- Ca, chúng ta còn đi lên đỉnh núi không?
Tiểu tà ma hỏi.
Trong mắt Phong Phi Vân tràn ngập kiên nghị, lực lượng dẫn dắt trong tối tăm kia càng ngày càng mãnh liệt, trầm tư một lát, nói:
- Ta phải lấy được, ngươi đừng có đi!
Trên đỉnh núi có lực lượng quá mức cường đại, cho dù không phải nữ ma,cũng nhất định là tồn tại vô cùng khủng bố, quả thực làm cho người taphải chùn bước, nhưng mà Phong Phi Vân không có lựa chọn.
Trên đường tu hành, chỉ khi bức bản thân mình vào tuyệt cảnh mới có thể tìm được đột phá.
- Tốt, ta không đi!
Vượt quá Phong Phi Vân dự kiến, lần này tiểu tà ma không có lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2745905/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.