Không khí như cứng lại, thân thể đông lại như đang ở trong khối ăng, không cách nào nhúc nhích.
Xác ướp cổ mặc áo giáp màu trắng chậm rãi đi tới, lòng bàn chân tự nhiên sinh ra từng khối thi vân, một tay chậm rãi duỗi ra, tuy còn cách xamấy chục thước nhưng mà thân thể hai người như bị khóa lại.
Một thi tà tam biến có thể sánh ngang Cự Kình.
Meo meo!
Chỉ có con mèo nhỏ trong ngực tiểu tà ma còn có thể động đậy, mèo connhảy ra khỏi ngực tiểu tà ma, hóa thành một đạo bóng dáng trắng chui vào huyệt mộ sau lưng thi tà, đôi mắt mèo như hổ phách nhìn chằm chằm vàođạo linh quang màu tím trong mộ.
Nam tử áo giáp trắng dừng lại, hai mắt trống rỗng bắn ra hai đạo quangmang màu xám, không khí rung động từng hồi đuổi theo sát đuôi mèo, nhưng không có làm cho con mèo bị thương.
Bá!
Mèo con xông vào huyệt!
- Đạm đạm!
Tiểu tà ma kêu lên.
Nam tử áo giáp trắng này thi khí quá nồng, nàng cũng không dám tiến lên, chỉ có thể trốn sau lưng Phong Phi Vân, thập phần sốt ruột.
Nam tử áo giáp trắng dừng bước, thi khí rất mạnh thu liễm vào trongngười của hắn, xoay người đi vào trong mộ huyệt, đuổi theo con mèo nhỏkia.
Hắn đi rất chậm, nhưng lại rất cứng ngắc, chỉ trong nháy mắt đã tới trước một huyệt, thân ảnh biến mất.
- Ca, đạm đạm!
Tiểu tà ma lo lắng cầm ống tay áo Phong Phi Vân, nước mắt như muốn chảy ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2745901/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.