Vương Mãnh đùi như nhũn ra, tựa vào lưng Tất Trữ Suất, thiếu chút nữa đè Tất Trữ Suất đè té trên mặt đất.
- Quỷ quạ ăn thi trùng mà sống, chắc có lẽ không ăn chúng ta a!
Tất Trữ Suất một cước dẫm lên giày Vương Mãnh, to con bị đau, kêu thảm một tiếng, vội vàng lui ra xa xa.
- Vậy cũng không nhất định, ta từng thấy trong thượng cổ di chỉ có mườiba con quỷ quạ, phân thây huyết nhục mấy tu sĩ Thiên Mệnh Cảnh.
- Mấy tu sĩ Thiên Mệnh Cảnh bị phanh thây?
Tất Trữ Suất sợ tới mức đại chuột rút.
- Ăn chỉ còn xương trắng! Quỷ quạ ở đây còn lớn hơn di tích ta thấy gấpba lần, nói không chừng sẽ phanh thây cả Cự Kình làm thức ăn.
- Cự Kình cũng biến thành thức ăn?
Vương Mãnh sợ hãi tựa vào lưng Tần Trữ Suất.
- Đúng vậy a, dùng tu vị hiện tại của các ngươi, không đủ nhét kẽ răng của một con quạ.
- Vậy làm sao bây giờ?
Tất Trữ Suất cùng Vương Mãnh hoang mang lo sợ, thật sự sợ hãi tới cực điểm, đang ôm chằm lấy nhau.
- Quỷ quạ cũng là một loại quỷ tà, thuộc về âm giới tam tà, nếu ngươicấp huyết nhục thần bình cho lão nạp, lão nạp có lẽ sẽ trấn áp chúng.
- Nói lâu như vậy, ngươi rốt cuộc là ai?
- A Di Đà Phật, lão nạp pháp danh, rượu thịt! Vừa vặn đi ngang qua nơiđây, người xuất gia xưa nay thích làm việc thiện, ý định cứu các vị thíchủ trong lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2745862/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.