Đúng là cuối mùa thu trênđỉnh núi có vài lá cây màu đỏ rơi xuống, hình dạng rất giống nhân tâm,hỏa hồng như tuyết ngọc, phiến lá mạch lạc cũng giống như mạch máu
Loại lá cây này quả thật chưa từng thấy qua.
Trên ngọn núi này đầy cổ bách, nhìn qua xanh tươi ngút ngàn, không cómột cây màu đỏ nào cả, vì sao có lá cây huyết hồng quái dị như thế?
Lá cây từ đỉnh núi cao mấy ngàn thước rơi xuống, rất thưa thớt, chỉ có ba phiến.
Ba người theo gió bay lên, thu lấy một lá cây cho mình, cẩn thận cầm vào trong tay, lại bay xuống, bọn họ phát hiện lá cây huyết hồng này khôngtầm thường.
Lá cây này có nhiệt độ như lửa, đặt ở trong núi đủ khiến núi sôi trào.
- Ta ngửi thấy mùi máu tươi nhàn nhạt, đây là hương vị trên lá cây phát ra!
Vương Mãnh nâng lá cây trong tay lên, cảm giác lá cây giống như có sinh mạng đang hoạt động.
- Ông trời...ơ...i... Chẳng lẽ là Hóa Đạo Thụ Diệp trong truyền thuyết?
Tất Trữ Suất cả kinh kêu lên, cầm chắc lá cây trong tay, sợ làm mất.
- Thật là Hóa Đạo Thụ Diệp!
Phong Phi Vân khẳng định suy đoán của Tất Trữ Suất.
Hóa Đạo Thụ còn hi hữu hơn Hóa Đạo Thạch nhiều, chưa từng nghe qua ThầnCơ vương triều có Hóa Đạo Thụ, không có nghĩ tới nơi này có một cây,rất có thể mọc ở đỉnh núi.
Mỗi một mảnh Hóa Đạo Thụ Diệp đều là kỳ bảo ngộ đạo, đối với tu sĩ Thiên Mệnh Cảnh mà nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2745852/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.