Tất Trữ Suất đúng là rất thiếu đạo đức, biết rõ trên người Vô Hà công tử không có một đồng, hết lần này tới lần khác lại đòi thù lao của hắn, hơn nữa trên mặt còn mang theo biểu hiện như muốn nói "Con mẹ nó ngươi không phải thiên tài cấp sử thi? sao Vương tử ba la quốc? Vì sao ngay cả chút đồ vật đáng giá cũng không có?", biểu lộ này khiến Phong Phi Vân buồn cười.
Tuy Tất Trữ Suất không nói câu nào nhưng mà gương mặt đen sì của hắn lại nói ra tất cả lời cần nói.
- Phong huynh, hôm nay cáo từ, chờ ta dưỡng tốt thương thế trên người, tất nhiên sẽ đưa đại lễ tới nhà đáp tạ.
Sắc mặt Vô Hà công tử hơi tái nhợt, đúng như lời tam vương nói, gân mạch cùng huyết mạch của hắn bị thương nghiêm trọng, tuy nhìn thì vô cùng cường thế, nhưng lại không thể đại chiến bền bỉ.
Nếu không tâm hồn thiếu nữ của Nam Cung Hồng Nhan đại loạn, chủ động rút lui đi, cuối cùng ba người bọn họ còn có thể nói chuyện vui vẻ như hiện tại hay không, thật sự là chuyện khó nói được.
Đương nhiên còn có một nguyên nhân, Vô Hà công tử đúng là không chịu nổi Tất Trữ Suất xảo trá, không dám lại mỏi mòn chờ đợi tiếp nữa.
- Chủ nhân thần bí thủ đoạn thập phần tàn nhẫn, tất nhiên sẽ trảm thảo trừ căn, Tô huynh, cũng nên cẩn thận a!
Phong Phi Vân nói.
Khóe miệng Vô Hà công tử hơi động động, dường như có lời gì muốn nói, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2745842/chuong-409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.