Chương trước
Chương sau
Chín xích sắt trong lồng ngực của hắn phong tỏa chín thiên mệnh huyệt, hôm nay có hai sợi bị dung luyện, làm cho hắn khôi phục một bộ phận lực lượng, khí tức hủy thiên diệt địa ngưng tụ trong người của hắn, giống như một con sông đang gào thét.

- Ta thực rất muốn đánh nhau với ngươi!

Nắm đấm của Phong Phi Vân cũng đã xiết chặt, cảm giác cảm thấy Vô Hà công tử thật sự là một dâm tặc nhã nhặn, thả hắn ra là một mối họa.

Tất Trữ Suất và Phong Phi Vân có cảm thụ giống nhau, nói:

- Lão Phong, ta cảm thấy sau khi thả tên này ra hắn sẽ đoạt bát cơm của chúng ta, nếu không chúng ta nên đậy quan tài lại lần nữa, sau đó ném quan tài này vào trong hầm cầu, thi triển cấm pháp trấn áp hắn mười năm tám năm lại vớt lên?

- Trong hầm cầu... Thối lắm! Vô Hà công tử vĩ đại sợ rằng sẽ thối chết trong đó, nếu không mang quan tài này lên thần đô, sau đó mở quan tài này ra, đưa hắn diễu phố thị chúng ba ngày ba đêm.

- Còn phải lôi ra đại hoành phi, trên đó viết bắt sống dâm tặc cưỡng gian heo mẹ, tự xưng Vô Hà công tử.

Sắc mặt Vô Hà công tử biến đổi đột ngột, bị lời của hai người này nói hù sợ, kêu lên:

- Thất tiết là nhỏ, mặt mũi là lớn, các ngươi không thể bởi vì mị lực thiên hạ vô song của ta liền cố ý tổn hại ta.

- Được rồi! Vậy trước tiên hủy dung của ngươi, sau đó lại thả ngươi ra.

Tất Trữ Suất đã sớm rất không thoải mái với dung mạo của Vô Hà công tử, từ trong đũng quần lấy ra một con dao sát hen rỉ, muốn cắt bỏ cái mũi và lỗ tai của Vô Hà công tử.

- Được rồi! Được rồi! Từ nay về sau nữ nhân các ngươi vừa ý, ta nhất định sẽ nhượng bộ lui binh, tuyệt đối không nhìn các nàng một cái nào cả.

Vô Hà công tử nói.

- Không có đủ hay không, nếu tương lai nữ nhân mà chúng ta nhìn trúng, ngươi còn phải giúp chúng ta cướp tới tay.

Tất Trữ Suất tiếp tục nói.

- Sau đó thì sao?

Vô Hà công tử nói.

- Sau đó... Đương nhiên là chúng ta ở bồi dưỡng cảm tình trên giường, ngươi ở bên ngoài canh chừng cho chúng ta.

Tất Trữ Suất nói rất đương nhiên.

"..." Vô Hà công tử im lặng.

Phong Phi Vân mỉm cười gật gật đầu.

Mị lực của Vô Hà công tử, Phong Phi Vân đã sớm nhìn thấy rồi, rất nhiều thiên kim tiểu thư đại gia tộc đều cam tâm làm thị nữ cho hắn, có vô số tài nữ cùng thiếu nữ xinh đẹp vạn người có một đều tự nguyện đi theo hầu hạ hắn.

- Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng.

Liên quan tới tôn nghiêm, Vô Hà công tử đánh chết cũng không chịu.

Tất Trữ Suất còn muốn tiếp tục uy hiếp hắn, cảm thấy lúc này là thời điểm xảo trá tên này tốt nhất, mưu đồ phúc lợi ngày sau, nhưng vào lúc này trên mặt đất có tiếng gào vang vọng, một lực lượng bàng bạc bao phủ.

- Lớn mật, dám xông vào cấm địa lòng đất!

Quái nhân lái xe trâu chạy về thiên tài biệt phủ trước, phát hiện có người xâm nhập lòng đất muốn cứu người, vì vậy trực tiếp ra tay.

Tất Trữ Suất cầm huyết nhân thần bình đánh ra, huyết lãng bao phủ các nơi, miễn cưỡng ngăn trở một kích này.

- Tên quái nhân lái xe trâu đã quay về, chủ nhân thần bí chắc sắp quay về thiên tài biệt phủ, Vô Hà công tử, con mẹ nó ngươi có nhanh lên hay không?

Tất Trữ Suất chửi ầm lên, tuy vừa rồi hắn tế ra huyết nhân thần bình ngăn cản một kích kia, nhưng mà vẫn nhổ ra một ngụm máu tươi, lực lượng đối phương thật sự quá mạnh mẽ.

- Ta cũng muốn nhanh...

Vô Hà công tử làm sao không muốn nhanh chóng trốn đi chứ, nhưng mà giờ phút này nhị muội minh hỏa vừa mới tan rã xích sắt thứ ba, lực lượng trong người của hắn còn chưa ngưng tụ, còn không cách nào lao ra khỏi quan tài.

Phong Phi Vân tế miểu quỷ ban chỉ ra, hóa thành sáu tầng thần đồ, phong tỏa toàn bộ lòng đất, một cước đạp trên mặt đất, điều động thiên địa hắc thủy chi khí, xích hỏa chi lực, thanh mộc chi hồn, bạch kim chi tinh, ngưng tụ thành một phương "Vực", sau đó bao phủ tường đồng vách sắt trong lòng đất.

Một chiếc xe trâu xuất hiện ngang rời, thân trâu màu trắng, sừng trâu dài một mét, cong lên như đao!

Lái xe trâu là đại hán râu ria, làn da của hắn có hào quang như đồng, xem ra hắn có luyện thể, tu luyện tới cảnh giới da cứng như sắt.

Hắn chỉ là nô tài lái xe trâu mà thôi.

Ngồi trong xe chính là Ngưu Vương, màn xe như bố sắt, gió lạnh không làm nó rung động một chút nào.

- Muốn cứu người ra khỏi thiên tài biệt phủ, là phải trả giá thật nhiều.

Trong xe trâu có một gợn sóng màu đen tỏa ra, làm cho bầu trời mây đen cuồn cuộn, một cái móng trâu lớn trăm mét phá tầng mây đạp xuống, giống như man hoang thần ngưu, chỉ cần một cước là đạp nát cả đại lục.

Huyết nhân thần bình lao ra khỏi lòng đất, một đạo huyết quang bắn ra ngoài, tên nhọn rời dây cung bay thẳng không trung, cùng va chạm với móng trâu, bộc phát ra hỏa mang to lớn.

Bành!

Âm thanh to lớn rung chuyển trời đất truyền ra các nơi.

Sáu bức bản đồ cổ cũng bay lên, hóa thành sáu quyển thần tư quét qua không trung, kết hợp với huyết nhân thần binh công kích.

Vô số mây máu bao phủ trời xanh, một kiện vô thượng sát khí, một kiện linh khí chiến binh đại hiển thần uy, lực lượng bộc phát của chúng làm cho tu sĩ chung quanh hoảng sợ, bắt đầu chạy thục mạng bỏ chạy thật xa.

Một chút dư âm còn sót lại đã chấn vỡ con đường đá xanh sâu sáu mét, nghiền áp thành vô số mảnh vỡ, tầng tầng đứt gãy.

- Vô Hà công tử, lão tử sắp không ngăn cản được rồi!

Tất Trữ Suất ho ra máu, bàn tay cũng rạn nứt.

Mặc dù có huyết nhân thần bình đại sát khí trong tay, nhưng mà lực lượng của Ngưu Vương quá mạnh mẽ, có được lực lượng đánh chết tu sĩ Thiên Mệnh Cảnh, muốn ngăn cản hắn phải bỏ ra cái giá to lớn.

Phong Phi Vân cũng không tốt nhiều lắm, hắn nhất tâm nhị dụng, phải vận dụng ban chỉ, còn phải ngưng tụ bốn loại ngũ hành chi lực, giữ vững vị trí không gian trong lòng đất, nếu không phải có "Vực" chèo chống, bọn họ hiện tại đã bị chôn sống trong lòng đất.

Bành!

Khóa sắt thứ tư trên ngực Vô Hà công tử đã bị dung luyện, miệng vết thương khép lại nhanh chóng, linh khí từ bốn phương tám hướng ập tới, có vô số linh khí rót vào trong người của hắn, không ngừng rót vào đan điền.

Hai mắt của hắn như hai viên hàn tinh, hào quang bắn ra xa ba thước, làn da giống như tinh kim thần giáp, vẻ lo lắng bị quét sạch, có một loại xu thế rồng khốn nước cạn, nhất phi trùng thiên.

Ầm ầm!

Quan tài trọng huyền vũ thiết nặng năm trăm ngàn cân đều bị hắn kéo chấn động, dùng linh khí mênh mông khôn cùng trùng kích đinh đóng vào hai tay, hai chân, xương quai xanh của hắn.

- Hắn đúng là rất mạnh.

Chín thiên mệnh huyệt trên người của hắn còn không có hoàn toàn bỏ niêm phong, nhưng mà lực lượng của hắn hiện tại vô cùng khủng bố, lệ khí trong quan tài cũng tản ra.

Chân hắn trong quan tài không ngừng rung mạnh, phát ra âm thanh "Bành bành", một tiếng, hai tiếng... bảy tiếng, tám tiếng... Quan tài sắt không ngừng chấn động, âm thanh cuồn cuộn như thần lôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.