Phong Phi Vân thì có vẻ chất phác hơn nhiều lắm, hắn lắc đầu cười nói:
- Không chiến!
- Ngươi không dám chiến?
Đông Phương Mục hùng hổ dọa người.
- Đánh với ngươi một trận lại không có chỗ tốt gì, nhìn người quỳ xuống để làm cái lông à?
Phong Phi Vân không có nhàm chán như vậy, nếu mỗi người đều dùng cáchnày để muốn đánh với hắn một trận, vậy thì hắn không cần tu luyện rồi,khẳng định người mỗi ngày tới khiêu chiến sẽ xếp thành hàng dài, khôngkhiến mình mệt chết mới lạ đấy.
- Ngươi không ra tay, ta bức ngươi ra tay!
Đông Phương Mục ngang trời mà đến, chân đạp trên kim kiếm lớn đến 9m,cầm trong tay một cây chiến mâu đen kịt, trên người lao ra Hắc Hổ khítượng, cao tới trăm trượng, chiếm cứ cả nửa bầu trời.
Phong Phi Vân hai mắt nhíu lại, Đông Phương Mục cũng thật là bá đạo!
Bên ngài Thiên Mạc, một chấp pháp giả cưỡi cự cầm màu bạc bay tới, mang theo áo giáp bạc, cầm trong tay ngân mâu, quát lớn:
- Địa vực Vạn Tượng Tháp cấm tranh đấu!
Trên mặt Phong Phi Vân lộ ra dáng cười, có chấp pháp giả chạy đến là tốt rồi, cũng tránh cho mình phải ra tay, lãng phí khí lực.
- Cút ngay!
Đông Phương Mục bắn trường mâu màu đen ra ngoài, đâm thẳng đến chấp pháp giả kia, đâm thủng cự cầm màu bạc dưới chân hắn, máu tươi nhuộm đỏtrường mâu.
- Một tên chấp pháp giả nho nhỏ cũng dám quản đệ tử Tứ đại môn phiệt ta, muốn chết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2745756/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.