- Nhưng mà ta hiện tại lại ước gì ngươi sớm đã chết mới tốt, tránh nhìn thấy cảnh khiến người tức giận.
Nạp Lan Tuyết Tiên hung hăng nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân, hiển nhiên còn đang giận hắn.
- Tiểu hòa thượng tức giận, không phải, là tiểu ni cô, ha ha!
Phong Phi Vân trêu chọc nói.
Nạp Lan Tuyết Tiên nhất thời nóng nảy, ở trên bộ ngực của Phong Phi Vân đánh mấy cái, nói:
- Ngươi vốn nên biết ta tuyệt đối không thể nào đi làm tiểu ni cô, tuyệt đối không thể nào... A!
Nàng tâm tình kích động đem vết thương trên lưng kéo rách, chảy ra máu.
Phong Phi Vân vội vàng từ trong lồng ngực lấy ra một giọt linh tuyền, mặc dù một giọt linh tuyền này có giá trị mấy trăm vạn kim tệ, nhưng mà hắn lại không chút do dự liền cho nàng ăn vào, giúp nàng chữa thương.
Dược tính của linh tuyền từ trong thân thể nàng tán phát ra, bao phủ thân thể của nàng lại, giống như biến thành một cái kén bị bạch vụ bao lấy.
- Đại Ngưu... Lão đại, ngươi thật sự là yêu ma chi tử sao?
Vu Cửu từ trong nhã gian đi ra.
Phong Phi Vân nhìn chằm chằm vào hắn một cái, nói:
- Không sai, các ngươi nếu như sợ bị liên lụy, nhưng có thể rời đi!
- Phi! Ngươi xem đám lão tử thành hạng người ham sống sợ chết sao? Cũng quá không xem chúng ta là huynh đệ rồi!
Lần này Vương Mãnh rốt cuộc liền một tát phách vỡ cái bàn, bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2745489/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.