- Ngươi suy nghĩ một chút xem, một nữ nhân xinh đẹp thi tình họa ý, ôn nhu thanh nhã, tu vi so với ngươi còn cao hơn lại ngủ cùng với ngươi, mới thử nghĩ cũng đã cảm thấy mỹ diệu rồi.
Bốn tên đạo tặc đều là ha ha phá lên cười.
Chỉ là Lưu Thân Sinh chưa nói cho bọn hắn biết, năm ngoái hắn mang theo một vạn mai kim tệ đến đây đấu giá, cũng chỉ có thể nhìn thấy mặt của vị mỹ nhân bài danh thứ mười kia một cái, ngay cả cơ hội uống rượu với nàng đều không có.
Rất nhanh quy nô kia liền dẫn chín nữ tử trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp tiến vào nhã gian, mỗi người đều là mỹ nhân mười sáu, mười bảy tuổi, lại càng là ngàn dặm mới tìm được một người, thấy đến ánh mắt của bốn tên đạo tặc nhất thời nhìn thẳng.
Vốn là Vương Mãnh còn đang nổi giận, nhưng mà sau khi một thiếu nữ tên là Giai Giai tựa vào trong ngực hắn, hỏa khí toàn thân hắn đều liền thu hồi vào trong thân thể, giống như là bị nước dập tắt, toàn thân xương cốt đều mềm ra rồi.
Bốn thiếu nữ ở trong đó ôm cổ cầm, tỳ bà, ngọc địch, động tiêu, ở trong một tầng màn che màu tím nhạt bắt đầu đàn tấu một khúc, thanh âm kia khiến cho người ta suy nghĩ vẩn vơ.
Bốn tên đạo tặc đều thích thú, mà tâm của Phong Phi Vân lại không ở chỗ này, nếu không phải là muốn thỏa mãn lòng hiếu kỳ một chút, gặp vị Nam Cung Hồng Nhan mà được mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2745468/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.