Kỷ Thương Nguyệt cũng làngây ngẩn cả người. Hàm răng ngọc không nhịn được gắt gao cắn chặt, nàng cẩn thận nhìn chăm chú toàn thân lõa lồ của Phong Phi Vân. Phong PhiVân cũng giống như đàn chim bị làm kinh động, vội vàng tự che đi hạ thân của chính mình.
- Nữ hiệp, tha mạng a! Chúng ta là đôi bên tình ý !
Phong Phi Vân run rẩy nhìn một đôi màu đen Chiến Kiếm trong tay nàng,không ngừng cầu xin tha thứ. Hắn vẫn còn ôm chặt lấy Quý Tiểu Nô quần áo bừa bộn, giấu nàng vào trong lòng mình.
Kỷ Thương Nguyệt vội vàng quay đầu, không hề nhìn cái mông trần trụi của Phong Phi Vân, tức đến cắn răng, mà hỏi:
- Các ngươi rốt cuộc là ai, trốn ở chỗ này làm cái gì?
- Ta gọi là Phong Nhị cẩu! Chúng ta trốn ở chỗ này... Chúng ta trốn ở chỗ này... Làm... Làm...
Phong Phi Vân ấp úng hồi lâu, cũng nói không ra lời, mặt đều đỏ bừng.
Kỷ Thương Nguyệt vỗ trán một cái, cũng cảm giác được chính mình hỏi vấnđề này đích xác rất giống như vờ ngớ ngẩn. Cô nam quả nữ trốn ở trongkho củi, nhưng lại là quanh cảnh này thì còn có thể làm gì?
Tại sao lại đi hỏi về một vấn đề như vậy ?
- Không cần phải nói !
Kỷ Thương Nguyệt cũng có chút xấu hổ, ánh mắt lại là có hơi hướng vềthiếu nam thiếu nữ đang xoắn chung một chỗ mà nhìn thoáng qua. Phong Phi Vân lại là ôm Quý Tiểu Nô thật chặt, căng thẳng nói:
- Nữ hiệp, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2745382/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.