- Không có, việc lần này, ta cũng không nói láo!
Phong Phi Vân cũng vẫn không hề chớp mắt.
- Ngươi vẫn còn nói sạo, đây là cái gì?
Quý Tiểu Nô vòng qua Phong Phi Vân, hất hất đống cỏ phía sau hắn. Chỉthấy trong bụi cỏ kia quả nhiên có một con chim ưng trọc thật lớn. Chỉriêng cánh cũng dài đến hai thước, đầu chim ưng sợ là cũng to như đầungười. Lông chim trên thân dài chừng như bàn tay, bộ đuôi lông chim cũng là dài có đến một thước.
Con Ma Thương Ưng này e rằng nặng đến bốn, năm trăm cân, đủ để bán được với giá cả đến mấy ngàn đồng.
Trên cổ Ma Thương Ưng còn có một mũi tên. So với chỗ mũi tên trong ốngtrúc trên lưng Quý Tiểu Nô thì giống nhau như đúc. Bắn thủng cổ chimưng, một mũi tên khiến cho ưng bị mất mạng.
Cách nhau hơn trăm trượng tít trên cao mà bắn chuẩn xác trúng mục tiêucái cổ của Ma Thương Ưng, bắp thịt và nhãn lực này đều đáng để khá làđắc ý.
Phong Phi Vân mặt không đỏ, hơi thở không gấp, thở dài nói:
- Ngươi cũng nhìn thấy, con chim ưng này rơi tại phía sau ta. Vừa rồiđích thật là ta không hề nhìn thấy, ít nhất con mắt của ta cũng không có sinh trưởng ở sau gáy !
- Mắt ngươi không nhìn thấy, lỗ tai cũng điếc?
Quý Tiểu Nô xem như đã nhìn ra, tiểu tử trước mắt này không chỉ có làmột hỗn khất nhi, mà vẫn còn là một kẻ vô lại, trợn tròn mắt nói dối.
- Có đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2745357/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.