Phong Tiên Tuyết biết dược lực của Cổ Tu Đan chỉ có nửa canh giờ. Sau nửa canh giờ lực lượng trong thân thể Phong Phi Vân, sẽ rơi xuống đến mức thấp nhất không đáng để ý.Vào trước lúc đó hắn nhất định phải chạy trốn tới một chỗ không người, nếu không hẳn phải chết không nghi ngờ.
Phong Phi Vân dừng bước chân lại mà nói với dáng vẻ kiên định:
- Nếu như nàng không đi ra từ trong hào quang, thì ta tuyệt đối sẽ không rời khỏi đây.
Phong Tiên Tuyết có hơi sửng sốt. Nàng nhìn bóng dáng rắn rỏi của Phong Phi Vân, tay cầm Vô Địch Thiền Trượng mà trong lòng không khỏi run lên.Nàng bật thốt lên:
- Phong... Phi Vân!
-Gì vậy ?
Phong Phi Vân vốn đã mang theo thiền trượng xông về hướng đến Hoàng Nê Cổ Tỉnh. Hắn không muốn lãng phí thời gian ít ỏi nửa canh giờ, nhưng mà vẫn cứ dừng bước chân lại mà xoay người hỏi.
- Tên thật của ta kỳ thật không gọi Phong Tiên Tuyết!
- Thì nàng đã nói vậy mà.
Phong Phi Vân nói.
- Tên đích thực của ta là... Nạp Lan Tuyết Tiên, Tửu Nhục hòa thượng kia kỳ thật...
Nàng tựa hồ còn có muốn nói lời gì. Nhưng mà một tiếng quát lên vang lên từ trên đỉnh đầu nàng, tựa như một đạo Thiên Lôi lđang giáng xuống. Nếu không phải có Nạp Lan Phật Y giúp nàng ngăn cản một bộ phận lực lượng, thì giờ phút này chỉ sợ nàng đều đã bị đánh chết.
- Thì ra Nạp Lan Phật Y lại mặc ở trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2745322/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.