🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ngoài cửa sổ tiếng mưa rơi lã chả, hơi nước mênh mang mịt mù.



Trong sơn lĩnh phong lâm, tiếng tỳ bà duy mỹ động lòng người, giống như tiên âm thần khúc.



Đông Phương Kính Nguyệt dựa ở trước cửa sổ, tay ôm đàn ỳ bà màu đỏ, ngón tay mảnh khảnh thật nhanh nhún nhảy ở trên dây đàn, đem một khúc "Vũ trung diện" tấu lên làm cho lòng người say đắm.



- Dạ ninh trần yên nhứ loạn, hàm miên đoản thì, cánh thị phong sương nguyệt hạ. Đạc bộ dư, tinh quang thiển đạm, hữu đàm hoa u địa, bắc kha trường từ. Thanh tích tốc tốc, lâm hương vi, hoa điểu vô ngữ, y vô miên.



(Đêm khuya yên tĩnh bụi khói bay loạn, giấc ngủ ngon chợt tỉnh, lại là sương gió dưới ánh trăng. Bước đi thong thả, tinh quang nhợt nhạt, có hoa quỳnh nơi vắng vẻ, bắc kha trường từ. Từng giọt trong suốt tuôn rơi, mưa dầm thơm mát, hoa điểu không nói gì, hắn vẫn chưa chợp mắt.)



Tiếng tỳ bà thật hay, mà tiếng hát của nàng lại càng hay hơn!



Đôi mắt Phong Phi Vân càng trở nên mơ mơ màng màng, con ngươi đen nhánh thâm thúy cũng càng lúc càng trở nên ảm đạm, suy nghĩ càng trở nên nặng nề, dần dần giống như muốn ngủ say ở nơi này trong tiếng hát.



"Vũ trung miên" hình như chính là thôi miên ý chí của con người!



Đông Phương Kính Nguyệt vừa nhẹ giọng ca hát, vừa nhìn chăm chú vào Phong Phi Vân đang dần dần hôn mê, đôi mắt xinh đẹp mê ly mỉm cười tựa như hai vầng trăng khuyết.



Nhưng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2745283/chuong-135.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.