Phong thiếu gia mất tích ba ngày liên tiếp không có một chút tin tức, thành chủ đại nhân không ngừng phát ra ba đạo công văn bắt buộc những huyện nha xung quanh giúp đỡ tìm kiếm nhưng lại không có một chút tin tức hữu dụng nào.
Phong thiếu gia giống như bốc hơi trong nhân gian vậy.
Người cao hứng nhất trong chuyện này chính là Phong Tùy Vũ!
Hôm nay đầu hắn đội khăn lông vũ, tay cầm một một cây quạt giấy bằng cây đàn hương, nhàn hạ ngắm hoa trong sân nhà.
- Đại thiếu gia, tên tiểu tử Phong Phi Vân này phong mang tất lộ, nhất định là chọc phải người không nên chọc nên bị người ta giết rồi.
Một tên hầu rất cung kính đứng bên cạnh, mang trên mặt nụ cười ma quái.
Phong Tùy Vũ không lộ thanh sắc, cầm hoa mà nói:
- Phong Phi Vân! Kha Kha! Hắn mất tích cũng rất tốt, cũng bớt cho ta phải tự mình động thủ.
Từ sau khi Phong Phi Vân dẫn thành vệ quân đi tiêu diệt Ưng trảo bang thì Phong Tùy Vũ cảm thấy một mối uy hiếp rất lớn, nếu không nhanh diệt trừ Phong Phi Vân thì hắn ngày đêm ăn ngủ không ngon.
Nhưng cũng không người nào ngờ tới được tên tiểu tử Phong Phi Vân lại có thể đột nhiên mất tích, thật giống như biến mất trong thế gian vậy, Phong Tùy Vũ muốn chính là cái kết quả này, trong lòng tự nhiên sảng khoái hết sức, hắn cho rằng ông trời cũng giúp hắn rất nhiều.
- Đại ca, hôm nay thật hào hứng há! Ngươi đang cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2745113/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.