Phong Phi Vân chậm rãi đi vào chỗ nguy hiểm nhất trong truyền thuyết của thành Linh Châu, Huyết ưng đại viện.
Hai mươi tám chiếc xe chứa những cái rương lớn đã được Ngô lão đại dẫn người chở vào sau hậu viên.
Một trăm ba mươi sáu tên gia nô vốn là bị bắt vào trong Huyết ưng đại viện đều bị dùng dây thừng trói vào trên cây cột, hoàn toàn mất đi khả năng hành động.
Phong Phi Vân căn bản là không nhìn đến những tên gia nô bị trói này mà nhìn vào trên người của Tam gia đang ngồi ở trong đại môn, nghe đồn Tam gia tuổi đã vượt quá trăm, quả thực chính là lão yêu quái không chết.
Tam gia an nhiên ngồi ở trên ghế dựa lớn bằng ngà voi, huyền bào màu đen ở trên người bị gió thổi bay phấp phới, má trái khô gầy bị hỏng không có một tia huyết sắc thật giống như lão quỷ trong đêm tối, hiện ra vẻ dữ tợn vô cùng.
Tu luyện loại công pháp tà môn Bổ thiên tà nhãn này quả nhiên là phải trả giá thật lớn!
Tại sao lại phải đem bản thân mình làm cho không giống người không giống quỷ, khổ như thế này chứ?
Phong Phi Vân thở dài một cái, cố gắng đứng thẳng người, nói đúng chừng mực:
- Ngày hôm nay vốn là ngày vui đại thọ của Tam gia, lẽ nào đây chính là đạo đãi khách của Tam gia?
Phong Phi Vân chỉ chỉ những tên gia nô kia bị trói ở trên cột, trong lời nói có chút bất mãn.
- Dát dát! Mang trà cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2745073/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.