Đại sảnh của phủ thành chủ rộng chừng mười hai trượng, tám cây xà đại trụ dựng thẳng đứng, ở giữa là tượng đá chim đại bàng màu vàng cao vút, uy mãnh khiếp người, như một con thần điểu ngạo mạn khinh thường sinh linh.
Khách mời hễ có việc gì đi tới đại sảnh thì tâm linh đều bị làm cho rung động, bị một lực vô hình đè lên làm cho bị khiếp sợ không dám to mồm.
Phong Vạn Bằng cầm trong tay Thanh ngọc thư giám dài khoảng ba tấc từ từ khép lại, phong thư này hắn đã xem qua ba lần thì nụ cười trên mặt cũng hiện lên ba lần, tựa như là gặp chuyện gì tốt lắm làm cho loại người ăn nói thận trọng như hắn cũng không khỏi nhịn được cười.
Ngoài Phong Vạn Bằng ra thì Cát quân sư cùng với Lưu quản gia cũng ngồi ở hai bên, hai người đó tuổi tác đều gần như nhau, tóc hoa râm và mặt đầy nếp nhăn.
Nhưng họ đều không phải là nhân vật đơn giản, có thể một mình đảm đương một phía.
Cát quân sư tay cầm quạt lông, ánh mắt liếc qua chỗ Thanh ngọc thư giám, dường như cũng đã đoán ra được rất nhiều chuyện, thản nhiên nói:
- Thành chủ, có thực là tin tức từ Nam Thái phủ bên kia truyền tới?
Thanh ngọc thư giám trong tay Phong Vạn Bằng được đặt tên là "Ngọc phi phù", một ngày có thể truyền thư trong mười vạn dặm, chính là một món linh bảo thật sự.
Ngọc Phi phù đến thành Linh Châu, như vậy nhất định là tin tức từ Nam Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2745058/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.