(*)Ác quán mãn doanh: tội ác chồng chất.
Trời thì có Cửu Trọng Thiên, đất thì có Cửu Trọng Địa.
Địa ngục có Cửu tuyền nối liền trời với đất. Người phàm tục gọi là "Cửu tuyền", "Hoàng tuyền", mà dưới Cửu tuyền đó chính là "Hoàng tuyền lộ."
Hoàng tuyền lộ, đó là con đường trở về sau cùng của mỗi người.
*********
“Một nam nhân nếu như không có tình cảm quá thân mật với một nữ nhân thì nhất định không thể nào gục ngã trong tay của người nữ nhân ấy.”
Phượng Phi Vân lần này là "đại gục ngã", thế cho nên mạng của hắn cũng chính là nằm trong tay người nữ nhân kia.
Con người thì có vô số kiểu chết, có cái chết trên chiến trường, bi tráng, vĩ đại, oanh liệt; có cái chết trần trụi trên đường phố, thi thể được quấn sơ sài, thế nhưng Phượng Phi Vân lại tự cho mình so với cái chết trần trụi trên phố còn phải biệt khuất hơn.
“Có điều là một đại anh hùng xả thân vì nước hay thần thông quảng đại cứu giúp nhân gian đi nữa, nếu chết trong tay một nữ nhân, đặc biệt là mỹ nữ, thì tên tuổi cả đời gầy dựng đều tiêu tan thành mây khói”
Thiên hạ làm sao có một nữ nhân đẹp như thế chứ?
Cái vấn đề này là do lúc Phượng Phi Vân vừa trông thấy Thủy Nguyệt Đình thì liền trở nên rung động, mỗi lần nhìn thấy nàng hắn đều cảm thấy rung động.
Một đôi mắt to tròn, làn da ngọc ngà trắng như tuyết, dáng người yểu điệu thanh cao, đặc biệt khí chất trên người đúng là thông minh vốn có, thật giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/104363/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.