“ 2 đứa/ người chưa từng gặp mặt sao? ” Thái hậu và Đông Liễu không giữ uy nghiêm nữa, không hẹn mà cùng phát ra câu hỏi, chúng nô tì sát bên cũng nghe tháp thoáng đâu đó câu chuyện trong này, còn những người đứng gần đó cũng một phen hốt hoảng.
Cả 2 ngó lơ cây hỏi của một già một trẻ kia. Bây giờ toàn tâm toàn lực Đông Ly hắn chỉ đặt lên một mình nàng không hề để ý những người xung quanh, nàng cũng là một tâm để ý thắc mắc trong lòng mình ‘ quái lạ, bản thể trước cũng chưa từng gặp mặt hắn, nàng cũng chưa từng gặp mặt hắn, huống hồ chi hắn là tên băng lãnh ít khi lộ mặt ra ngoài thì cớ nào nàng có vinh hạnh chiêm ngưỡng dung mạo hắn cơ chứ. Thật khó hiểu tại sao hắn lại ân cần vậy’
Suy nghĩ hồi lâu vẫn là đành mở miệng thốt nên giọng băng thanh ngọc thiết êm đềm như xoa dịu lòng người của nàng “ ân, ta chỉ là chịu vết trầy sơ thôi” ôi ôi là phải giữ hình tượng chuyển từ vết thương sâu thẳm sang vết trầy nhè nhẹ, thật quật cường đó nha.
“ thật, chi nhi không lừa ta” câu hỏi như cứ nũng nịu của Đông Ly khiến một già một trẻ phẫn hận không thể nào xác nhận người trước mặt có phải là hoàng tôn và hoàng huynh của mình không.
“ này ta không hề lừa ngươi, mà cũng đừng có nói chuyện than thiết vậy chứ, chúng ta là chưa từng gặp nhau” nàng ủy khuất tột cùng, chưa từng gặp mặt hắn lấy đâu ra vẻ sủng nịnh như thế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chi-vuong-tu-thien-nien-van-cuu/11332/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.