“ Chi nhi à, con ở lại đây đến khi sinh thần được không, lão thân trong đây một thân một mình ngày ngày nhìn những bộ mặt tuyệt đại mĩ nhân mỉm cười nhưng đày tâm cơ, bây giờ có con thật làm lão thân an ủi những ngày còn lại của cuộc sống” thái hậu chân chính nghiêm túc mà nói, ai ai nghe cũng sẽ mủi lòng,
Dục Linh ngồi đó còn cảm thấy xót thương cho mẫu phi của mình, từ trước người chỉ là một quý nhân cố gắng từng bước giúp đỡ ca ca của Dục Linh lên vị trí bây giờ
Linh Chi nghe cũng cảm thấy mủi lòng, thương người nên gật đầu với người, hôm đó Dục Linh mẫu thân nàng lên kiệu về phủ đệ Tể tướng còn nàng vui vui vẻ vẻ ở lại nơi đó, có lẽ hôm đó lại là ngày Linh Chi được ấm áp nhất
Linh Chi chào tổ mẫu rồi về biệt viện mà tỗ mẫu dặn người làm dọn sẵn cho nàng, bước vào hương thơm hải đường tràn vào mũi, vẫn là ngoại tổ mẫu nàng tâm lí, mùi hương thân dễ chịu, Nhu nhi sáng giờ đều đi theo nàng bây giờ lại chuẩn bị nước nóng cho nàng thay y phục, trầm ngâm vào bồn tắm thêm chút tinh dầu hoa hải đường dịu nhẹ tinh tế làm nàng như muốn chìm vào giấc ngủ.
“ Tiểu thư vẫn là nên lau khô người lên giường đi ạ” Nhu nhi cất giọng nhắc nhở nàng, làm nàng từ mộng tỉnh dậy, cũng là do mệt mỏi cả ngày rồi
Sau này có lẽ sẽ là những chông gai cho nàng
Sáng dậy nàng đã thấy đoàn đoàn người diễm lệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chi-vuong-tu-thien-nien-van-cuu/11330/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.