Đâu đó trên tầng hai một lão già mỉm cười toại nguyện đặt bàn tọa xuốngghế tựa trầm hương của mình, chính là vị các chủ nơi này ( oa gặp boss)
“ cho nâng” cất tiếng nói là lão già da dẻ vẫn còn tốt chỉ là có vài nếpnhăn trên khuôn mặt cũng được coi như một trung niên chỉ mới 50 tuổinhưng thật ra là lão ta đạt trình độ võ thuật cao thâm giúp chống lãohóa ( oa thật ngưỡng mộ) nay gần 80 tuổi rồi. Thật là một lão già sốnglâu
Sao tiếng nói, chỉ còn nghe thêm tiếng bước chân vội vã rời khỏicăn phòng trên tầng 3, nơi chỉ có vị các chủ và người được các chủ coitrọng, có cấp bậc cao trong Tàn thương các cho lên và làm việc trên này.
“ sau đây là vật phẩm thượng thừa của Tàn thương các của chúng tôi, người nào lĩnh hội được ý vị thâm sâu trên vật thể này thì ra giá thích đáng, khởi điểm 1 vạn lượng hoàng kim ”
Mặt Linh Chi biến sắc, thiếu chút nữa sặc nước may mắn rằng nàng vẫn giữ được nét bình tĩnh, nhẹ nhàngcất tiếng “ có phải nói vật này thượng thừa đến mức quá đắt như thế, hay nói ra là Tàn thương các nâng cao giá để không ai tranh giành, hoặc làchiêu trò của họ, thật thâm sâu”
Linh Chi Vừa nói xong, Đông Liễucũng nhíu mày quan sát xuống sàn trưng sản phẩm đấu giá, Nhu nhi cũng tò mò liếc mắt nhìn theo vật đã được đưa lên sàn theo một người cầm trênkhay gỗ tinh xảo
Linh Chi liếc mắt, hô nhẹ “ thật quen mắt”
“cái gì thật quen mắt” Đông Liễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chi-vuong-tu-thien-nien-van-cuu/11328/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.