Linh Chi nhìn Nhu nhi một cách kì lạ ‘ chẳng lẽ thân thể này trước kiakhông thích uống thuốc, sao mình không nhớ nhỉ’ (không nhớ là đúng vì kí ức chỉ là những phần quan trọng, vì thân thể này ít khi bệnh nhưng mỗilần bệnh lại ghét uống thuốc đến tột cùng, chhir là do hùi nãy kí ức cóchút phai nhạt)
‘ có nên uống không nhỉ,.... à’ suy ngẫm hồi lâuLinh Chi kêu lên tiếng “ Nhu nhi em mang mứt hoa đào sang đây, ta nghĩem nên nhớ chứ”
Nhu nhi giật mình, chạy sang lấy hủ mứt hoa đào mànàng thường hay thích ăn khi uống trà đọc sách. Dích một chút bỏ vàomiệng, uống từng ngụm thuốc, thấy thân thể đã đỡ hơn nên muốn ra ngoàiđi dạo quanh nơi này
“ Nhu nhi, ra ngoài hít không khí” thánh thót hạ giọng ra lệnh
“ vẫn là.... vẫn là tiểu thư nên tịnh dưỡng đi ạ” Nhu nhi cúi đầu nóinhỏ như sợ nàng nghe sẽ giận, ‘thân thể này trước kia vẫn là luôn đốitốt với Nhu nhi mà, chắc hẵn là do mẫu thân nàng căn dặn bắt nàng ởtrong này nên Nhu nhi nói ra vừa sợ ta buồn, nếu để nàng đi Nhu nhi sẽbị phạt’ Linh Chi vừa suy nghĩ xong liền cất tiếng “ Ta ở trong phòngmãi đọng khí, không thông thoáng sẽ dễ bệnh, Nhu nhi em yên tâm” Nhu nhi nghe nàng nói cũng buông vài phần lo sợ trong lòng xuống, chạy lạitrang điểm nhẹ cho Linh Chi
Lâu lắm rồi Linh Chi mới nhìn mình ởtrong gương, vẫn khuôn mặt này ‘ kì thật, nếu là xuyên sao khuôn mặt lại giống hệt nhau, còn giống cả tên’ khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chi-vuong-tu-thien-nien-van-cuu/11326/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.