Tối hôm đó sau khi dùng cơm xong thì có người tới tận phòng bệnh viện, mang cho tôi một bó hoa hồng nhiều màu sắc, đều là những màu sáng như trắng, hồng phấn, vàng... Sau khi thấy anh Ngủ Yên ra cửa nhận, tôi mới biết đó là hoa anh ta đặt.
"Tặng em này."
Anh Ngủ Yên đưa bó hoa được bọc giấy và thắt nơ xinh xắn cho tôi. Không thể không thừa nhận rằng tôi thích chúng vô cùng. Cứ hoa là thích rồi, lại còn đẹp thế này...
"Nhóc Nhung kia nói với anh là em thích bó hoa hồng kia lắm." Anh Ngủ Yên nói.
"Em thích lắm."
Giờ đây tôi có cảm giác vui vẻ ngập tràn. Anh Ngủ Yên cứ nhìn tôi mãi, sau đó anh ngồi xuống giường, nhẹ nhàng nói với tôi: "Nếu em thích thì ngày nào anh cũng tặng em."
Tôi thật thà nói: "Tốn tiền lắm. Với lại hoa này để được vài ngày mà..."
"Được rồi, vậy cứ khi nào hoa héo thì anh mua tặng em hoa mới."
Tôi gật đầu. Dường như tôi không định từ chối thứ gì từ anh Ngủ Yên nữa.
Tôi bò dậy mang hoa đi cắm vào bình, đặt ở đầu giường. Ánh mắt lúc nào cũng nhìn nó đến ngẩn ngơ.
"Em... em đen đủi lắm, như sao chổi ấy. Không nghĩ sau này mình sẽ gắn bó với ai, chỉ nghĩ sẽ nuôi Huy với Nhung khi chúng học cấp 3, rồi đại học... Giờ thì em có anh rồi, có cả đứa nhỏ này nữa." Tôi sờ tay lên bụng, "Như kì tích ấy."
Anh Ngủ Yên sang bên giường của tôi ngồi xuống ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chi-ngu-yen/3450370/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.