Ngày phải qua nhà anh Ngủ Yên ăn cơm cũng đã tới. Tôi chưa bao giờ làm khách, nên cảm thấy hơi căng thẳng. Sự căng thẳng còn gia tăng đột ngột khi xe dừng trước một biệt thự với phong cách hiện đại không quá xa nội thành, khiến tôi muốn bỏ chạy. Nhưng tất nhiên tôi không nói ra, chỉ lặng nhìn khu biệt thự thoáng đãng cùng đường xá khuôn viên rộng thênh thang xung quanh, thầm so sánh với khu dân cư chật chội cùng các ngõ ngách nhỏ hẹp chẳng có nổi nơi đỗ xe máy lề đường như khu tôi sống, cố gắng tập làm quen với môi trường để không bị căng thẳng quá. So ra thì biệt thự nhà anh Ngủ Yên có vẻ không lớn hơn mấy cái bên cạnh là bao.
Tôi và anh Ngủ Yên nghỉ ca chiều, lúc này đang là buổi trưa, hình ảnh nhà cửa đường xá mọi thứ trước mắt rất rõ nét. Nghĩ đến việc bỏ chạy, chẳng hiểu vì sao tôi không làm vậy ngay từ đầu luôn đi? Chỉ trách tôi bị anh ta đi đưa đi quá xa, để đến đoạn giới thiệu ngay trước mặt phụ huynh còn bỏ chạy thì khác gì mình làm chuyện khuất tất, mặc dù nhìn bên ngoài kiểu gì cũng giống motif thư ký dụ dỗ cặp kè với tổng giám đốc đẹp trai nhiều tiền...
Vào trong nhà mới biết mẹ anh Ngủ Yên, tạm gọi là cô Giang cho ngắn, đang cùng chị giúp việc làm nốt đồ trong bếp. Phòng khách lúc này chỉ có bố anh Ngủ Yên đang ngồi xem ti vi.
"Con chào bố."
Anh Ngủ Yên chào trước, tôi nhìn người đàn ông trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chi-ngu-yen/3450359/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.